Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

HOAN HÔ ANH TRẦN MẠNH HẢO!

Phạm Quang Trung
Thứ sáu ngày 25 tháng 2 năm 2011 6:37 PM

                                                                                                        

 

        Sáng ngày 23/02/2011, vào mạng, lướt qua VanVn.Net, tức trang web của Hội Nhà văn Việt Nam, mắt tôi dán ngay vào mục Tin mới với dòng tít nóng hổi Thư ngỏ của Nhà văn Nguyễn Văn Thọ gửi Nhà thơ Trần Mạnh Hảo (Cập nhật: 9:3:00). Tôi khấp khởi mừng thầm. Vậy là cuối cùng Hội Nhà văn đã không thể tiếp tục im lặng được nữa, bắt đầu rục rịch lên tiếng. Trong thư ngỏ “kêu cứu” vì “bị xúc phạm nhân phẩm” gửi tới nhà văn Khuất Quang Thụy - Tổng biên tập cùng các mạng thông luận, trannhuong, lethieunhon, phongdiep, nhà văn Nguyễn Văn Thọ - một trong số những tác giả được giải thưởng Cuộc thi tiểu thuyết lần thứ ba của Hội Nhà văn với cuốn Quyên, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam hiện đang sống và làm việc tại Cộng hòa Liên bang Đức đã bày tỏ nỗi bức xúc khó kiềm chế cùng “những kháng nghị gay gắt” “vì những bình luận có tính xúc phạm” của nhà thơ Trần Mạnh Hảo trên các phương tiện truyền thông đại chúng. Mục đích của của VanVn.Net được nêu lên rất rõ, là nhằm “để các nhà văn và bạn đọc trong và ngoài nước tham khảo và có ý kiến…”. Tôi lập tức nhấn chuột tới trang thông luận thì thấy hiện ngay bài Ai “cầm batoong gõ lên đầu đồng nghiệp”? (Trần Mạnh Hảo), đăng ngày 22/02/2011 lúc 00:55:44 EST”.

      Nguyên cớ tạo nên phản ứng chính đáng từ phía nhà văn Nguyễn Văn Thọ là đoạn văn nằm ở cuối bài viết của Trần Mạnh Hảo như sau: “Có người nói nhỏ với tôi: sở dĩ ông Trần Ngọc Tuấn viết bài “Chém” “Dị hương” là Trần Mạnh Hảo “tự thiến” văn hóa đọc” là để làm đơn xin vào Hội Nhà văn Việt Nam theo kiểu Thọ Muối (Nguyễn Văn Thọ). Tôi không tin điều này, vì một người quân tử như ông Trần Ngọc Tuấn, lẽ nào lại phải vào Hội Nhà văn theo kiểu “đi cửa sau” không minh bạch thế?”. Để kịp thời cập nhật thông tin, tôi vội tìm ngay địa chỉ trannhuong.com, lethieunhon.com. Vẫn chưa thấy động tĩnh! Riêng phongdiep.net ít phút sau kịp lên tiếng với dòng tít Nhà văn Nguyễn Văn Thọ yêu cầu nhà thơ Trần Mạnh Hảo không được vu cáo bạn viết đăng lại y trang nội dung đã thấy trên VanVn.Net. Hồi hộp…, tôi tiếp tục chờ đợi. Thế rồi, những tình tiết mới có ý nghĩa đột biến đã xuất hiện trên lethieunhon.com. Sau khi công bố bài Nguyễn Văn Thọ băn khoăn về một đoạn văn của Trần Mạnh Hảo (Vào lúc: 11:25) thì hầu như ngay lập tức lethieunhon.com đăng bài Trần Mạnh Hảo trả lời Nguyễn Văn Thọ ngay cửa trước Hội Nhà văn Việt Nam (Vào lúc:11:41). Vậy là Trần Mạnh Hảo đã nhận ra sai lầm, chính thức xin lỗi Nguyễn Văn Thọ trước công luận - một động thái có lẽ ít khi thấy ở anh.

     Nguyên do khiến Trần Mạnh Hảo nhận lỗi được anh bày tỏ rõ ràng như sau: “Đọc xong đoạn văn này (đã dẫn ở trên), nhà văn Nguyễn Văn Thọ nổi đóa lên là quá đúng…”. Ấy là bởi anh Hảo - theo lời dẫn -  “trong khi viết chỉ nghĩ là hiện nay có một phong trào các nhà văn người Việt ở Đông Âu xin vào Hội Nhà văn Việt Nam kiểu như ông Nguyễn Văn Thọ” nhưng “do trình độ diễn đạt của tôi - tức Trần Mạnh Hảo - còn hạn chế, nên hai câu văn trên không ra đúng ý này, mà lại thành phản nghĩa, đâm ra bôi nhọ danh dự nhà văn Nguyễn Văn Thọ”.  Bạn đọc cũng không thể quên sự khẳng định một lần nữa của anh Hảo: “Việc ông Nguyễn Văn Thọ vào Hội Nhà văn là đường đường chính chính, không phải vào cửa sau, tôi xin đính chính. Đưa tên ông Thọ vào đoạn văn trên là không đúng”. Sau cùng, anh Hảo nói tới trách nhiệm của bản thân là “sẽ thông báo điều này với mấy website có in bài trên của tôi để họ xóa đi đoạn văn làm nhà văn Nguyễn Văn Thọ đau đớn”. Khi vào trannhuong.com buổi tối ngày 23/02 thì tôi đã thấy hiện lên trước bài của Nguyễn Văn thọ là bài của Trần Mạnh Hảo với tựa đề có chiều nhẹ nhàng hơn Trao đổi với ông Trần Ngọc Tuấn: Ai “cầm batoong gõ lên đầu đồng nghiệp”?. Xin được lưu ý, trong bài post lên mạng sau chót đến lúc này của anh Hảo, người đọc không còn thấy cái đoạn văn xúc phạm tới nhà văn Nguyễn Văn Thọ [“theo kiểu Thọ Muối (Nguyễn Văn Thọ)”] kia nữa.

         Đọc qua lời cáo lỗi chính thức trên của Trần Mạnh Hảo, tự nhiên tôi muốn thốt lên: Hoan hô anh Hảo! Quả anh đã làm cái việc mà một người trí thức trọng danh dự cần làm. Tuy nhiên, đọc xong cả bài, ngẫm nghĩ đôi chút, thì một nỗi băn khoăn khác, có phần da diết hơn, lại đè nặng lên tôi. Là một hội viên sống ở xa, và cũng xin thú thực, phần chính là vì bận công việc đào tạo triền miên nên tôi không thật sâu sát tình hình công tác hội, như việc kết nạp hội viên mới hàng năm chẳng hạn. Công việc này hẳn nhiên là rất hệ trọng, nhưng chủ yếu liên quan tới các Hội đồng chuyên môn, các Ban văn học và Ban chấp hành. Vậy nên, những dòng chữ in đậm sau của anh Hảo đã khiến tôi sững người vì kinh ngạc: “Tôi cũng xin nói thêm, hiện nay một số vị vào Hội Nhà văn (cả trong và ngoài nước) là đi bằng cửa sau, vì họ chẳng viết cái gì ra hồn, thậm chí chưa viết gì cũng thấy họ có tên trong Hội… Việc làm mờ ám của chuyện kết nạp hội viên không chính danh của ban lãnh đạo Hội đã làm ảnh hưởng đến uy tín nhiều người, trong đó có uy tín rất to của nhà văn Nguyễn Văn Thọ”. Rồi đoạn này nữa: “Tôi phải thành thật trả lời: Vào cửa trước hay cửa sau có gì quan trọng đâu, vì mỗi lần đại hội nhà văn thì tôi được gặp vô số nhà văn có thẻ hội viên mà không có tác phẩm, hoặc gặp những hội viên chỉ có tiền bạc của đại gia mà không có trang viết của văn nhân. Thử hỏi, những người như thế thì làm sao vào Hội Nhà văn Việt Nam bằng cửa trước như Nguyễn Văn Thọ”. Những nhận xét buông ra liên tiếp, liên tiếp… hướng tới cùng một vấn đề. Mỗi con chữ của anh Hảo cứ như những mũi kim xoáy vào tâm can những hội viên bình thường như tôi. Một câu hỏi nghiêm túc cần được đặt ra: Có thể nào việc xét kết nạp hội viên của Hội Nhà văn từ trước tới nay bê bết đến thế ư? Không! Đấy không hề là “chuyện nhỏ như con thỏ” mà là chuyện lớn, liên quan đến danh dự của từng hội viên, của cả Hội Nhà văn Việt Nam trước xã hội mà nếu không làm sáng tỏ thì, như anh Hảo nói, sẽ “ảnh hưởng đến uy tín nhiều người”, chứ không còn giới hạn ở Ban chấp hành nữa. Tôi rất cảm kích trước lời tuyên bố trong bài trả lời Trần Ngọc Tuấn - Cộng hòa Séc của anh Hảo rằng: “Nguyên tắc phê bình văn học của tôi từ trước đến nay là tuyệt đối không xúc phạm cá nhân, bất cứ kết luận nào, sự phân tích nào cũng phải đưa ra bằng chứng. Tôi chỉ phê bình trên văn bản học thuật, không hề bịa tạc ra dẫn chứng hay đi ra ngoài lĩnh vực văn học”. Bởi vậy, tôi xin thiết tha đề nghị:

1. Anh Hảo làm ơn nêu đích danh - đúng hơn phải nói là vạch trán chỉ tên - những hội viên từ trước tới nay đã “chui” vào Hội Nhà văn Việt Nam bằng “cửa sau”, nhất là những người, như anh quả quyết dứt khoát, là “chưa viết gì”, “không có tác phẩm”, hoặccó tiền bạc của đại gia mà không có trang viết của văn nhân”, để giúp những người chưa biết như tôi được rõ.

2. Anh Hảo cũng làm ơn chỉ rõ cụ thể những vị nào trong các Hội đồng chuyên môn, các Ban văn học, đặc biệt là các ủy viên Ban chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam thuộc các khóa trước nay có ít nhiều biểu hiện hành vi mà anh gọi là “mờ ám” trong việc kết nạp hội viên để chúng tôi có cơ sở bày tỏ thái độ.

        Còn nếu không làm được cái việc cần phải làm như vậy, thì anh Trần Mạnh Hảo phải công khai đứng ra xin lỗi trước toàn thể hội viên chúng tôi chứ không riêng gì nhà văn đáng kính Nguyễn Văn Thọ về sự xúc phạm thô bạo, vô căn cứ của mình tới tổ chức Hội Nhà văn Việt Nam. Tôi tin vào lương tri luôn tỏa sáng nơi nhà thơ Trần Mạnh Hảo.

        Xin chờ đợi thông tin từ anh Hảo ngay từ giờ. Rất mong anh thông cảm và chiếu cố tới sự sốt ruột của chúng tôi.

                                           

                                                                               Đà lạt, 24/02/2011

                                                                               PQT.