Tìm kiếm
Trang chủ
Về tác giả Trần Nhương
Thơ
Truyện
Tản văn
Văn học nước ngoài
Tin văn và...
Bầu bạn góp cổ phần
Tôi có ý kiến
Viết về Trần Nhương
Cùng vui
Khúc kha khúc khích
Thư giãn video clip
Tư liệu nhà văn
Trần Nhương giới thiệu
Poems
Tài liệu tham khảo
Tranh Trần Nhương
Gallery
Liên kết website
nico-paris.com
vietnamnet
Hội Nhà văn Việt Nam
Văn nghệ Thái Nguyên
Hội Nhà văn HP
Chú Tễu
Dân Trí
Giáo dục Việt Nam
Tiền Phong
Dân Việt
Tuổi trẻ
Thanh niên
Thế giới mới
vnexpress
Lão Khoa
Đông y Trần Ngọc Chấn
Trí thức trẻ
VTC news
Soha
Hội VHNT tại Nga
Văn chương Việt
Mai Văn Phấn
Kim Dung-Kỳ Duyên
viet-studies
TC Văn hóa Nghệ An
Bô xít VN
Trần Kỳ Trung
lucbat.com
Văn nghệ quân đội
Bộ Tư pháp
Thế giới văn hóa
Văn đàn Nguyễn Nguyên Bảy
Lê thiếu Nhơn
Hoàng Tuấn Công
Đất Việt
Ảnh Thái Phiên
Tin nóng
Nhà thơ Văn Công Hùng
Vương Tri Nhàn
Tiin.vn
Hội Mỹ thuật VN
Nguyễn Duy Xuân
Tô Ngọc Thạch
Trần Nhương blog
Phụ nữ HCM
Văn đàn Việt
linh kiện laptop
GS Trần Đình Sử
Đời sông và pháp luật TPHCM
Cao Bồi Già
Nhà văn Triệu Xuân
Hội Mý thuật Hà Nội
Tôn vinh văn hóa đọc
BBC
Ca dao Tục ngữ
Tây Bụi
Vũ Thanh Hoa
Báo Văn nghệ Hội Nhà văn VN
Chúng ta
Cá Sấu Việt Nam
Báo Người cao tuổi
Hội Nhà văn TP HCM
Trần Nhương blog 2
saigon oc
Nhịp cầu Hoàng Sa
Văn học Sài Gòn
Chim Việt cành Nam
Song Hà (boygia)
Chu Mộng Long
Tạp chí nước Đức
Quán chiêu văn
Trần Xuân An
Văn hiến
Việt nam xưa
Trần Hoài Dương
Báo Tia Sáng
Thư viện Thơ
NGUYEN HUUVINH
Đặng Xuân Xuyến blog
Câu lạc bộ Văn chương
TC Người Hà Nội
TC Đáng Nhớ
Văn nghệ Trẻ
SOI
VIÊN NGÔN NGỮ VH PHƯƠNG ĐÔNG
Nhà văn Phạm Việt Long
NGƯỜI ĐÔ THỊ
THƠ VÀ ĐỜI
La Khắc Hoà
VIỆT SU KY
NGUYỄN QUANG LẬP
GIÁNG VÂN
Trang chủ
» Bầu bạn góp cổ phần
Ngọt ngào rượu Tr Din
Nguyễn Lan Anh
Thứ hai ngày 11 tháng 3 năm 2013 4:33 PM
Mùa xuân lên Tây Giang uống rượu tr’đin với đồng bào dân tộc C’tu.
Tây Giang là một thị trấn đẹp nằm ở phía tây tỉnh Quảng Nam, cách thành phố Đà Nẵng chừng trên trăm cây số và giáp với biên giới Việt - Lào. Tôi may mắn được đến Tây Giang theo những yêu cầu công việc khác nhau. Khi biết tôi sắp lên Tây Giang công tác, anh bạn người Đà Nẵng của tôi tủm tỉm cười: Cẩn thận không lại không thấy về Đà Nẵng nữa nghe! Và để chứng minh cho lời nói của mình là đúng, anh lại nói với tôi: Để mình đưa Lan Anh đi! Nghĩ nhanh, đây là cơ hội đi du lịch Trường Sơn nên tôi gạ gẫm đi bằng xe máy từ Nam Giang, sang Đông Giang rồi mới tới Tây Giang. Đề nghị của tôi được chấp thuận ngay, bởi anh cũng là dân “phượt”. Chúng tôi chuẩn bị một cái xe tốt tốt một chút bởi hai lí do: tôi nặng và đường rừng khó đi. Sau khi ấm bụng với món bún chả cá, chúng tôi khởi hành lúc 9 giờ sáng. Qua địa phận thành phố chừng 30 kilomet, tôi như bị hút hồn bởi vẻ đẹp của núi rừng hoang sơ, huyền bí, hấp dẫn đến lạ kỳ của dãy Trường Sơn huyền thoại. Tôi nhớ ngay đến Phạm Tiến Duật và bài thơ của ông. Đúng là “Nước khe cạn, bướm bay lèn đá”. Và thế là vừa đi, vừa ngắm cảnh, vừa hát. Tôi mặc kệ sự vất vả của anh bạn tôi. Đường lên Tây Giang vòng vèo, quanh co xuyên giữa bạt ngàn rừng thẳm. Chốc chốc lại bắt gặp những bản làng Cơ-tu nằm chênh vênh triền núi hay lọt thỏm giữa thung lũng xanh, cái màu xanh ước vọng của những đồng ruộng bậc thang đã xong mùa gieo cấy. Khí hậu nơi đây mát mẻ, trong lành, núi rừng còn mang nét hoang sơ, thuần túy. Tiếng gió hú lùa khe núi, tiếng suối róc rách, tiếng chim kêu, vượn hót cùng với hương thơm ngào ngạt của hoa rừng khiến lòng người xao động. May mà anh bạn tôi lúc nào cũng coi tôi là “thằng bạn” nên không hiểu được những gì đang diễn ra trong tâm hồn tôi – tôi nghĩ thế. Và cuối cùng, chúng tôi cũng đã đi đến các địa danh A chin, Tà Vàng và nơi tôi đến là A Grồng của xã A Tiêng cũng là lúc trời đã về chiều. Đón tôi là bí thư Huyện ủy Bh’riu Liếc và các ban bệ (trưởng nọ, phó kia) tôi không nhớ hết. Nâng ly rượu tr’đin – lạ, ngọt ngào, nồng nàn, ấm áp,….những cảm nhận khó tả thật!
Nhân đây cũng xin giới thiệu một chút về loại rượu này. Tr’đin được gọi là “Thiên hạ đệ nhất tửu Trường Sơn”. Rượu được khai thác từ cây tr’đin, đây là loại cây tự tiết rượu vàng theo cách nói của người C’tu. Trung bình, mỗi cây tr’đin chảy ra khoảng 10 – 15 lít nước/ngày đêm. Người ta thả vào thứ nước này một loại vỏ cây có tên là cây chuồn đã phơi khô. Dung dịch hỗn hợp này tự lên men tạo nên một thứ nước đăng đắng – chát – thơm ngọt – có ga, rất dễ chịu. Đàn ông C’tu uống thứ nước này thì mạnh như hổ và nhanh như sóc, đàn bà thì da mịn màng, tươi sáng, đôi má ửng hồng. Thứ đặc sản của núi rừng Trường Sơn đấy! Thiên nhiên ưu đãi người C’tu đấy!
Sau bữa nhậu đó chúng tôi đi rừng (tôi giống đàn ông nhỉ?). Vừa đi anh vừa trao đổi công việc. Tôi thích cách làm việc này, không bị gò vào khuôn phép, dễ chia sẻ và thống nhất. Mở máy tính ngồi ngay trên đỉnh giáp ranh giữa A San và Lăng. Từ đây có thể nhìn thấy mênh mông Trường Sơn và có thể ghi lại những điều anh nói. Tôi có cảm nhận anh không phải là một ông tri huyện xôi thịt, anh luôn lo lắng cho cái nghèo ở cái nơi có lẽ là nghèo nhất đất nước này.
Chuyện ngủ ở đây cũng buồn cười đến chảy nước mắt. Cả thị trấn có một nhà nghỉ của anh Zdâm tê – trưởng công an huyện, thì lại có một hội thảo của y tế họ đăng cai rồi. Tôi được sắp xếp nghỉ ở nhà khách huyện ủy. Nhưng chỉ nghĩ đến những hình thù trong nhà gươl và nhà mồ, tóc gáy tôi đã dựng hết lên rồi. Tôi xách va-li vào phòng anh Huỳnh kim Tín – Trưởng phòng giáo dục, đề nghị: “Tối nay anh cho em ngủ đây!” Khiến anh tròn mắt ngạc nhiên. Chắc có lẽ chẳng ai nói với anh như tôi.
Chuyện ăn cũng đặc biệt. Sau 5 giờ chiều là chẳng còn gì ăn. Mọi thứ đắt như đi nhà hàng ở Hà Nội.
Thêm một chuyện vui vui nữa, đó là tên gọi. Tên của anh chủ tịch xã ATiêng là Bloong Abú nhé, còn phó chủ tịch văn xã là Blúc Ấm Lòng. Thực ra tên khai sinh của cậu Phó chủ tịch phụ trách văn xã này là Bluc Âm Loong nhưng khi đi học cô giáo lớp một đổi thành Bluc Ấm Lòng cho tiện (cô giáo lớp 1 quyền to nhỉ!). Còn học sinh tiểu học ở đây có những cái tên rất Hàn Quốc: San U, San Hiếp,… Hay thật!
Thị trấn Tây Giang đẹp! Quy hoạch ngăn nắp, đường rộng, có khu vui chơi giải trí, phong cảnh đẹp! Điều đó cho thấy cái tầm và cái tâm của lãnh đạo nơi đây. Đó là cảm nhận của riêng tôi.
Tôi còn nợ nơi đây một lời hứa!
Viết ngày 03 tết năm Quý Tị (2013)
Với cảm xúc đó, ngày đêm hôm ấy, tôi đã viết mấy dòng tặng a Liếc và anh rất thích:
Các tin khác
Lỡ một chuyến đò
Tìm xuất xứ câu ca "Công cha như núi Thái Sơn,,,,"
Giêng Hai ta ngược xứ Đoài thả thơ
Người đàn bà xa chồng
Trần Mai Hường bán nhớ và đợi quên
Do em bé lớp 1 phát hiện
Trẻ mãi với tuổi thơ
Thả thơ
Lạm bàn về chữ Tín
Chùm thơ của Nguyễn Lan Anh
Âm Thịnh, dương suy
“Bọn giặc già, hãy xéo về đi!”
George Orwell - nhà văn phản không tưởng chống cực quyền
Trong veo một vầng trăng cuối
Chùm thơ Nguyễn Văn Gia
Hãy thận trọng !
Thương gửi Trường Sa
Bài thơ dâng Bác của Nguyễn Hưng Hải tràn ngập cảm xúc và...
Thư gửi Ba nhân ngày 14-3
Văn tế liệt sĩ Gạc Ma
Bài đọc nhiều nhất
ĐÔI NÉT KỂ VỀ MÌNH
CÂU NÓI BUỒN NHÁT TRONG TUẦN
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm: GIỜ CHỈ CÒN CHƯỜNG MẶT RA TRONG THƠ
HUYỀN THOẠI TẮM TIÊN TÂY BẮC
ANH BA SÀM TÁI NGỘ
BẢN TIN CỦA TTX VIỆT NAM
TRẦN NHƯƠNG.COM
10TRUYỆN NGẮN CỰC NGẮN CỰC HAY
CÁ THÁNG TƯ
NHÂN THỂ DỮ TÂM KINH (人体与心泾)