Cổng và làng quê tôi.
Bên sông Đáy cổng làng khiêm tốn.
Nép mình bên gốc gạo trăm năm.
Qua cổng làng, nơi chôn rau cắt rốn.
Của tổ tiên nội ngoại ông bà.
Là sân đình giếng nước cây đa
Sân đình mang tâm linh trăm họ.
Giữ lệ làng phép nước xưa nay
Nước giếng làng giữ gìn âm điệu .
Cho mỗi miền một giọng nói riêng
Cây đa làng xum xuê bóng cả
Như người cha đứng đợi con về
Làng quê là bao người cùng họ
Từ bao đời lo chuyện sinh tồn
Làng quê là cái tình máu mủ
Quyện mãi trong tôi hai tiếng nhà quê.
Thu 1
Thu sang bầu trời vút lên cao.
Mặt hồ thu trong vắt hồn thu
Gió vi vu đu mây vờn gió
Vít cả trời xanh xuống đáy hồ.
Thu 2
Lá của mùa thu rơi rất nhẹ.
Khe khẽ chạm đất sợ đất đau.
Lá vàng rải vàng cho trời đất.
Giữ lại nắng thu cho mùa thu.
Chiều trung du.
Hoàng hôn xuống nấp sau đồi núi.
Không gian ngập tràn khói lam chiều.
Khói lam chiều quyện mình với gió.
Cho núi đồi những giải lụa xanh.
Tôi lặng nghe từng âm thanh rất khẽ.
Lặng lẽ chờ khoảng khắc hoàng hôn buông.