Tìm kiếm
Trang chủ
Về tác giả Trần Nhương
Thơ
Truyện
Tản văn
Văn học nước ngoài
Tin văn và...
Bầu bạn góp cổ phần
Tôi có ý kiến
Viết về Trần Nhương
Cùng vui
Khúc kha khúc khích
Thư giãn video clip
Tư liệu nhà văn
Trần Nhương giới thiệu
Poems
Tài liệu tham khảo
Tranh Trần Nhương
Gallery
Liên kết website
nico-paris.com
vietnamnet
Hội Nhà văn Việt Nam
Văn nghệ Thái Nguyên
Hội Nhà văn HP
Chú Tễu
Dân Trí
Giáo dục Việt Nam
Tiền Phong
Dân Việt
Tuổi trẻ
Thanh niên
Thế giới mới
vnexpress
Lão Khoa
Đông y Trần Ngọc Chấn
Trí thức trẻ
VTC news
Soha
Hội VHNT tại Nga
Văn chương Việt
Mai Văn Phấn
Kim Dung-Kỳ Duyên
viet-studies
TC Văn hóa Nghệ An
Bô xít VN
Trần Kỳ Trung
lucbat.com
Văn nghệ quân đội
Bộ Tư pháp
Thế giới văn hóa
Văn đàn Nguyễn Nguyên Bảy
Lê thiếu Nhơn
Hoàng Tuấn Công
Đất Việt
Ảnh Thái Phiên
Tin nóng
Nhà thơ Văn Công Hùng
Vương Tri Nhàn
Tiin.vn
Hội Mỹ thuật VN
Nguyễn Duy Xuân
Tô Ngọc Thạch
Trần Nhương blog
Phụ nữ HCM
Văn đàn Việt
linh kiện laptop
GS Trần Đình Sử
Đời sông và pháp luật TPHCM
Cao Bồi Già
Nhà văn Triệu Xuân
Hội Mý thuật Hà Nội
Tôn vinh văn hóa đọc
BBC
Ca dao Tục ngữ
Tây Bụi
Vũ Thanh Hoa
Báo Văn nghệ Hội Nhà văn VN
Chúng ta
Cá Sấu Việt Nam
Báo Người cao tuổi
Hội Nhà văn TP HCM
Trần Nhương blog 2
saigon oc
Nhịp cầu Hoàng Sa
Văn học Sài Gòn
Chim Việt cành Nam
Song Hà (boygia)
Chu Mộng Long
Tạp chí nước Đức
Quán chiêu văn
Trần Xuân An
Văn hiến
Việt nam xưa
Trần Hoài Dương
Báo Tia Sáng
Thư viện Thơ
NGUYEN HUUVINH
Đặng Xuân Xuyến blog
Câu lạc bộ Văn chương
TC Người Hà Nội
TC Đáng Nhớ
Văn nghệ Trẻ
SOI
VIÊN NGÔN NGỮ VH PHƯƠNG ĐÔNG
Nhà văn Phạm Việt Long
NGƯỜI ĐÔ THỊ
THƠ VÀ ĐỜI
La Khắc Hoà
VIỆT SU KY
NGUYỄN QUANG LẬP
Trang chủ
» Bầu bạn góp cổ phần
NGUYỄN KHUYẾN VỚI THƠ XUÂN
Trần Trung
Thứ ba ngày 16 tháng 3 năm 2010 6:54 AM
Nói đến vẻ thanh cao, nét tinh tế trong hồn thơ Nguyễn Khuyến, người đời thường nhắc đến ba bài thơ thu nức tiếng của ông.
Với Tam Nguyên Yên Đổ, những bài thơ về mùa xuân của ông (phần lớn là thơ Hán tự) một mặt nằm trong phong cách thơ ông; nhưng, một mặt khác vẫn mang dư vị, dáng vẻ riêng - độc đáo và ấn tượng.
Chất men say cảm hứng trong thơ Nguyễn tiên sinh, không phải là chất men sảng khoái, phóng lãng. Mà, là tinh chất, là vị đạm thấm thía, đượm buồn của một thi nhân tài cao, học rộng. Thế mà, vẫn sẵn sàng rũ bỏ bụi công danh, danh lợi để trở lại vườn Bùi quê hương. Để sống đạm bạc với thiên nhiên nơi thôn hương cùng những người dân quê đồng chiêm trũng: lam lũ, vất vả mà tình nghĩa.
Tết đến, xuân về - lẽ thường tình là vui, là ấm áp. Song, thi nhân họ Nguyễn lại viết những câu thơ buồn thương, day dứt:
“Tuổi xuân, thêm được tóc râu phờ
Nay đã năm mươi có lẻ ba
Sách vở ích gì cho buổi ấy
Áo xiêm nghĩ lại thẹn thân già”
(Ngày xuân dặn các con)
Nguyễn Du, trong lần đi sứ Tàu, nơi xa xôi biên ải, từng viết những câu thơ giá buốt tâm tư:
“Tóc sương là bạn đi cùng
Hai tuần chỉ thấy trập trùng núi xanh
Ơn vua chưa đáp chút tình
Mưa xuân nhuần thấm mà mình lạnh xương”
(Trên đường qua Nam quan - thơ dịch)
Còn, Nguyễn Khuyến - ở nơi làng quê Hà Nam, một năm nào đó, thi nhân đã đón những giọt mưa xuân của trời và giao thoa cộng hưởng với mưa tự lòng người:
“Mong xuân, xuân đến không hay
Hạt mưa lất phất từng mây im lìm”
(Xuân Nhật- số 3)
Chao ôi! Bẽ bàng làm sao! Trớ trêu làm sao! Xuân đến còn nghĩa lý gì khi nước mất, nhà tan! Yên Đổ hạ bút trong lời thơ thật đắng lòng, chua xót: “Trước cảnh loạn li, mầu xuân thật trơ trẽn”(Loạn li xuân sắc chân vô lại – Xuân nhật thị chư nhi, 2). Tất nhiên ở một góc nhìn – xúc cảm ân tình khác, Nguyễn Khuyến vẫn vui vẻ sẻ chia với cảnh, với người quê nét phong tục và tâm lý:
“Trong nhà rộn rịp gói bánh chưng
Ngoài cửa bi bô rủ chung thịt”
(Cảnh tết)
Tâm hồn vốn lặng lẽ, thanh đạm của Nguyễn Khuyến cũng bắt rất nhạy cảm giác se lạnh mà cũng thật quyến rũ và ngọn gió đông mỗi độ xuân về:
“Gió đông phơi phới rước xuân vào”
Song, những câu thơ xuân phơi phới và ấm áp ấy không nhiều. Tiếng gọi bất chợt của quy luật muôn đời, với Nguyễn khuyến, với cảnh ngộ của riêng ông, vẫn ám ảnh và ăm ắp dư vị buồn đau:
“Năm mới đến, năm cũ qua
Mọi người vui vẻ sao ta riêng buồn”
(Xuân Nguyễn hữu cảm)
Nguyễn Khuyến “tự thương mình” vì thấy mình “chỉ là một hủ nho trong cảnh nhiễu nhương gió bụi” (Xuân bệnh - số 3). Từ nỗi ám ảnh nội tâm, khiến người thơ vừa chợt tả cảnh xuân với những câu thơ nào phải hờ hững, vô tình:
“… Hạt mưa lất phất tầng mây im lìm
Cây xanh nảy lộc bên thềm
Trên trời, dưới nước cá chim vẫy vùng”
Thì, cũng liền đó, hình ảnh nhà thơ - tượng hình lên, sao mà buồn đau đến thế:
“Trước song say lại nằm khoèo
Những toan xỏ dép mà trèo non xanh”
Nguyễn Khuyến từng viết: “Sống thoi thóp rất là suy yếu; Đến nỗi xuân đi, xuân lại cũng không hay…”. Nhưng, đọc kỹ mới nhận ra trong thơ ông điều này: sự suy yếu của thể chất, chỉ là một phần; Nỗi lòng đau cảnh ngộ và phận người mới thật sự ám ảnh trong ông:
“Sách vở ích gì cho buổi ấy
Áo xiêm nghĩ lại thẹn thân già”
(Ngày xuân dặn các con)
Và, để rồi thi nhân buồn chán với chính mình, vì thấy:
“Lối học cũ viển vông, sống có ích gì”
(Xuân nhật hữu cảm)
Buồn đau và liên tưởng, và nghĩ suy từ cái “chết chỗ quang minh” của con thiêu thân lao mình vào lửa sáng:
“
Giống lông cánh, phận mình nho nhỏ
Chết là yên, chết chỗ quang minh
…. Đèn chong chừng cũng thương mình
Thân tàn ra bụi, lệ tình chưa khô”
(Đêm xuân thương con thiêu thân - Xuân dạ liên nga)
Nhà thơ Xuân Diệu từng có lời bình phẩm giản dị mà sâu sắc về Nguyễn Khuyến: “Nguyễn Khuyến là con người trí rất sắc mà tâm lại rất hiền!”
Thử đọc lại và suy ngẫm một vài điều mà Tam nguyên Yên Đổ đã dạy con nhân ngày xuân (một loạt bài “Xuân nhật, thị chư nhị”- Ngày xuân dạy các con):
“Bể học cần nên phòng ngừa sự tràn lan
Nhà Nho nhất thiết chớ ngại đói rét”
Với văn chương, Nguyễn Khuyến lưu tâm cho con (cũng là cho hậu thế muôn đời!): yêu cầu tinh sâu của kiến thức trong “bể học” mênh mang, chỉ đầy lên theo thời gian chứ không bao giờ vơi cạn. Nguyễn Khuyến biết hướng đạo cho con đi qua cái rộng dài của “Thiên kinh vạn quyển”… để rồi cũng biết đứng lại lo “thâm canh” cho vốn tri thức của mình. Nguyễn Khuyến dặn con: “Nhà Nho nhất thiết chớ ngại đói rét” cũng chính là muốn con phải đứng vững trước cuộc đời mà cảnh cơ hàn, phong trần từ đời luôn thử thách, đón đợi.
“Các con nối chí cha nên biết
Nghiên bút đừng quên lúa, đậu, cà
”
Con người từng đứng trên đỉnh cao huy hoàng của sự nghiệp bút nghiên như Tam Nguyên Yên Đổ tiên sinh, cũng là con người ý thức về sự gắn bó máu thịt với quê hương, với những con người “một nắng hai sương”, “chân lấm tay bùn”.
Những lời căn dặn cháu con vừa sâu sắc mà cũng rất đỗi ân tình đó, phải chăng đã được chắt lọc và vắt ra từ tâm, từ trí của một con người tài hoa - kinh lịch như Nguyễn Khuyến. Nguyễn Khuyến không bao giờ ngạo mạn với mười năm “mũ mãng cân đai” ở chốn quan trường. Với ông, đó là những năm tháng “bôn ba” nhọc nhằn. Và may mắn làm sao, người thơ đã sớm “trở về” quê hương Yên Đổ, nghèo nàn mà nặng tình nặng nghĩa của mình. Cũng may mắn làm sao, khi trở lại vườn Bùi quê nhà, nhà thơ ngộ ra rằng đã không bị mất đi con người thật của mình: “Trở về may mắn, ta còn là ta!”.
Đọc thơ xuân Nguyễn Khuyến (vỏn vẹn trên dưới mươi bài!) khiến ta xúc động và cảm phục bởi một tâm hồn chứa nhiều u uẩn, dằn vặt song vẫn luôn “gìn vàng giữ ngọc”; luôn hướng tới cái trong lành, thanh nhã và cao thượng. Thơ xuân Nguyễn Khuyến vừa làm cho ta đồng cảm, mến thương nỗi niềm tâm sự từ ông; lại vừa giác đạo cho ta nhiều bài học đáng quý - nhất là bài học về Đạo – Lý - Làm - Người.
Các tin khác
MÓN NỢ ĐỜI NGƯỜI
TIẾP TỤC CON ĐƯỜNG ĐỔI MỚI TRONG SÁNG TẠO VĂN HỌC NGHỆ THUẬT
HÃY CHO CÁC ANH MỘT NGÀY GIỖ
CẢM TÁC VỀ “TRĂNG NGHẸN”
NÉN NHANG MUỘN
CHÙM THƠ TRẦN XUÂN AN
CHÙM THƠ VŨ HUY CHU
BI HÀI CHUYỆN “CHẠY CHỨC” Ở THIÊN TRƯỜNG
TÔN VINH DANH NHÂN VĂN HÓA LÀ TÔN VINH VĂN HÓA DÂN TỘC
BIỆN CHỨNG VÀ LỊCH SỬ
NHÀ THƠ TÚ XƯƠNG CÒN LÀ MỘT DỊCH GIẢ
CẢM TÁC VỀ “SỢI XÍCH” CỦA LÊ KIỀU NHƯ
CẦN CÓ CHÍNH SÁCH KHEN THƯỞNG XỨNG ĐÁNG VỚI NGƯỜI ĐẤU TRANH CHỐNG THAM NHŨNG
THẬT LÀ PHẢN CẢM
LẠM BÀN MỘT CHÚT VỀ HAI TỪ LÃNH ĐẠO
ĐÊM QUA, CỤ LÝ THÁI TỔ ĐÃ RỜI HÀ NỘI (?)
Lễ trao giải cánh diều vàng 2009: HỘI CHỨNG NHỒI NHÉT VINH QUANG
"CHÍNH KHÁCH" HAY "CÁN BỘ CẤP CAO" ?
PHÚT XAO LÒNG
NHÀ VĂN ANH HÙNG-LIỆT SĨ CHU CẨM PHONG
Bài đọc nhiều nhất
ĐÔI NÉT KỂ VỀ MÌNH
CÂU NÓI BUỒN NHÁT TRONG TUẦN
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm: GIỜ CHỈ CÒN CHƯỜNG MẶT RA TRONG THƠ
HUYỀN THOẠI TẮM TIÊN TÂY BẮC
ANH BA SÀM TÁI NGỘ
BẢN TIN CỦA TTX VIỆT NAM
TRẦN NHƯƠNG.COM
10TRUYỆN NGẮN CỰC NGẮN CỰC HAY
CÁ THÁNG TƯ
NHÂN THỂ DỮ TÂM KINH (人体与心泾)