Riêng tặng Ông Mai Ái Trực, nguyên Bộ Trưởng Bộ Tài Nguyên Môi Trường , người mà tôi khâm phục .
Riêng tặng 2 Bác Tô Văn Trường và Bùi Văn Bồng , nhờ bài “ Tản mạn Tháng năm đỏ lửa” dẫn nguồn tôi viết bài nầy .
Trong truyện ngắn TRONG RỪNG TRÚC (Nhật Bản) của Akutagawa Ryunoske (1892-1927) kể lại 1 vụ án giết người, trước Tòa có đủ các lời khai nhân chứng : người tiều phu, nhà sư, người lính, bà lão, người thiếu phụ, âm hồn của người chết (người chồng), đặc biệt là lời khai của tên tướng cướp TAJÔ MARU .
Tướng cướp Tajô Maru khai :
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Tôi gặp người đàn ông ấy cùng vợ anh ta vào khoãng xế trưa hôm qua. Đúng lúc tôi gặp họ, một cơn gió thoãng qua khẻ làm lay tấm mạng che mặt người thiếu nữ, khiến khuôn mặt nàng hé lộ ra một thoáng thôi, rồi lại bị che đi ngay, có thể chính vì cái thoáng nhìn ấy mà tôi càng tưởng thấy khuôn mặt nàng đẹp tựa như mặt Phật Bà. Thế là tôi lập tức nẩy ra ý nghĩ phải chiếm nàng cho bằng được, dù có phải giết chồng nàng đi nữa.
Chắc các ngài cho tôi như thế thì dã man quá ? Không ! giết đàn ông là chuyện rất bình thường, khi người ta muốn chiếm người đàn bà, bao giờ người ta cũng giết đi người đàn ông. Chỉ có điều tôi giết người bằng thanh kiếm tôi đeo bên hông.Chứ các ngài tuy không dùng kiếm, nhưng các người giết người bằng uy quyền, tiền bạc và đôi khi bằng cả những lời phỉnh gạt, đê hèn nữa ! Của đáng tội, giết người cách đó thì thân thể vẫn lành lặn, máu không chảy một giọt ! Nhưng nghĩ cho cùng : Giữa tôi và các ngài, kẻ nào tàn ác hơn kẻ nào ? Ai biết ? (cười mỉa mai).
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Ở Miền Nam : Từ truyện ngắn nầy, soạn giả Hà Triều – Hoa Phượng phóng tác tuồng cải lương “ Trăng Thượng Tuần Sắp Lặn “ rất hay .
Ở Miền Nam, khoãng năm 1965 – 1970 có tuồng cải lương “ Tiếng Hạc Trong Trăng” của soạn giả Hà Triều, vở tuồng nầy đoạt Giải Thanh Tâm (tuồng hay nhất trong năm), có đoạn kể : Tướng cướp Thy Đằng (bị cụt 1 tay) tranh luận với Lý Bình Thanh, Trang chủ Lý Gia trang nay chuyên đi cứu tế, chẩn bần … (trước kia là Lý Đại Vương : cướp của, giết người, cướp vợ của 1 người thầy thuốc …)
Tướng cướp Thy Đằng nói : Ta tuy sống bằng nghề ăn cướp, nhưng so với bọn quan lại triều dình : khi nhận cân đai, áo mão thì thề rằng phải đục khoét của công và ăn hối lộ của dân. Đem so ra thì chưa chắc ai hơn ai ? (mời quí vị tìm nghe trên Cải lương xưa : Phải là các nghệ sĩ Thanh Nga, Thành Được, Ba Vân, Hoàng Giang, Thanh Sang, Dũng Thanh Lâm…nầy nhé, hay tuyệt !)
Mới đây Bác Tô Văn Trường có viết bài TẢN MẠN THÁNG NĂM ĐỎ LỬA (BVBONG 23/5/2013), có đoạn kể về Cướp Ngân Hàng ở Trung Quốc, xin trích ra :
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Lướt đọc trên mạng thấy đăng tải những điều ngay cả Harvard cũng không dạy thấy ngồ ngộ! Trong vụ cướp nhà băng được cho là ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về chúng mày!". Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống. Điều này được gọi là: "Cách thức khai tâm - Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn". Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: "Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!". Điều này được gọi là "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!". Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp hết phổ thông): "Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?". Tên cướp già gằn giọng: "Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế nào được? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!". Điều này được gọi là: "Kinh nghiệm - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn giấy tờ, sách vở". Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài: "Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!". Điều này được gọi là: "Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi". Người giám đốc tự nhủ: "Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!". Điều này được gọi là: "Hãy loại bỏ những điều khó chịu - Hạnh phúc là điều quan trọng nhất". Ngày hôm sau, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi, đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: "Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn chó lãnh đạo chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!". Điều này giải thích tại sao: "Kiến thức thì giá trị như vàng"’
Mẩu chuyện nói trên phiếm mà không phiếm vì có thể rút ra kết luận trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mang tính tương đối. Quan trọng nhất là thái độ đối với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để mang lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình .
TÔ VĂN TRƯỜNG .
Cám ơn Bác Tô Văn Trường 1 bài viết hay, thâm thúy và kết luận lại vô cùng thâm thúy .
LỄ VU LAN 2013 24/5/2013 TRỊNH-KIM-THUẤN