Tìm kiếm
Trang chủ
Về tác giả Trần Nhương
Thơ
Truyện
Tản văn
Văn học nước ngoài
Tin văn và...
Bầu bạn góp cổ phần
Tôi có ý kiến
Viết về Trần Nhương
Cùng vui
Khúc kha khúc khích
Thư giãn video clip
Tư liệu nhà văn
Trần Nhương giới thiệu
Poems
Tài liệu tham khảo
Tranh Trần Nhương
Gallery
Liên kết website
nico-paris.com
vietnamnet
Hội Nhà văn Việt Nam
Văn nghệ Thái Nguyên
Hội Nhà văn HP
Chú Tễu
Dân Trí
Giáo dục Việt Nam
Tiền Phong
Dân Việt
Tuổi trẻ
Thanh niên
Thế giới mới
vnexpress
Lão Khoa
Đông y Trần Ngọc Chấn
Trí thức trẻ
VTC news
Soha
Hội VHNT tại Nga
Văn chương Việt
Mai Văn Phấn
Kim Dung-Kỳ Duyên
viet-studies
TC Văn hóa Nghệ An
Bô xít VN
Trần Kỳ Trung
lucbat.com
Văn nghệ quân đội
Bộ Tư pháp
Thế giới văn hóa
Văn đàn Nguyễn Nguyên Bảy
Lê thiếu Nhơn
Hoàng Tuấn Công
Đất Việt
Ảnh Thái Phiên
Tin nóng
Nhà thơ Văn Công Hùng
Vương Tri Nhàn
Tiin.vn
Hội Mỹ thuật VN
Nguyễn Duy Xuân
Tô Ngọc Thạch
Trần Nhương blog
Phụ nữ HCM
Văn đàn Việt
linh kiện laptop
GS Trần Đình Sử
Đời sông và pháp luật TPHCM
Cao Bồi Già
Nhà văn Triệu Xuân
Hội Mý thuật Hà Nội
Tôn vinh văn hóa đọc
BBC
Ca dao Tục ngữ
Tây Bụi
Vũ Thanh Hoa
Báo Văn nghệ Hội Nhà văn VN
Chúng ta
Cá Sấu Việt Nam
Báo Người cao tuổi
Hội Nhà văn TP HCM
Trần Nhương blog 2
saigon oc
Nhịp cầu Hoàng Sa
Văn học Sài Gòn
Chim Việt cành Nam
Song Hà (boygia)
Chu Mộng Long
Tạp chí nước Đức
Quán chiêu văn
Trần Xuân An
Văn hiến
Việt nam xưa
Trần Hoài Dương
Báo Tia Sáng
Thư viện Thơ
NGUYEN HUUVINH
Đặng Xuân Xuyến blog
Câu lạc bộ Văn chương
TC Người Hà Nội
TC Đáng Nhớ
Văn nghệ Trẻ
SOI
VIÊN NGÔN NGỮ VH PHƯƠNG ĐÔNG
Nhà văn Phạm Việt Long
NGƯỜI ĐÔ THỊ
THƠ VÀ ĐỜI
La Khắc Hoà
VIỆT SU KY
NGUYỄN QUANG LẬP
GIÁNG VÂN
Trang chủ
» Bầu bạn góp cổ phần
Nét riêng Hoàng Tiến
Ma Văn Kháng
Thứ hai ngày 4 tháng 3 năm 2013 5:05 AM
Hăm ba tết, con gái đi chơi phố về, bảo: con vừa thấy bóng bác Hoàng Tiến đang cho chữ ở ngã tư Trần Hưng Đạo- Bà Triệu. Tôi vội nhảy lên xe đạp phóng đi luôn. Quả nhiên, xuống xe đ• thấy bạn mình khăn xếp, áo the, quần ống sớ, hệt ông đồ trong thơ Vũ Đình Liên đang ngồi trên chiếc chiếu hoa, phóng bút lông xuống tờ giấy hồng điều giữa bốn phía người xúm xít chờ xin chữ.
- Hai năm trời đi đâu mà mất tăm mất dạng thế?
- à, người không được khoẻ. Vả lại, ngồi lì ở trong nhà để viết và luyện chữ.
Luyện chữ! Đúng là ông bạn mình trong những năm tháng khốn khó vì cái vạ văn chương, đã đóng cửa buồng văn, coi thường mọi phiền tạp, lặng lẽ vừa viết sách vừa theo đòi việc luyện chữ để mưu sinh và khai triển nội lực; để bây giờ đ• có thể đóng được vai nhà thư pháp cho chữ thiên hạ nhân dịp xuân về rồi. Cứ nhìn mà xem. Trước hết là phong độ, cung cách. Sau đó là hiệu quả. Chữ Tiến phóng xuống mặt giấy trước hết là rất đẹp. Mỗi chữ là một bức hoạ. Thú vị nữa, mỗi nét như hiển hiện tâm hồn đầy xúc cảm, được truyền dẫn từ con tim qua mấy đầu ngón tay ông. Chữ ông hồn nhiên quẫy động trên giấy và gieo vào lòng người niềm suy tưởng vừa sâu sa vừa bát ngát lạ lùng. Thú vị hơn nữa là cạnh chữ ông cho lại còn lời đề từ có hàm ý cực kỳ thâm hậu và mênh mang.
Chẳng hạn, tặng chữ Thọ cho khách, ông đề thêm bên cạnh hàng chữ nôm: Thọ tỉ nam sơn. Cạnh chữ Phúc lớn bằng cả một bức ảnh thờ là hàng chữ nhỏ ngũ phúc lâm môn. Cùng với một chữ Tâm lớn nằm trong thế vừa nức nở vừa thanh nhàn là hai câu thơ của Văn Thiên Tường: Nhân sinh tự cổ thuỳ vô tử. Lưu thuỷ đan tâm chiếu h•n thanh, có nghĩa rằng: con người tự cổ ai không chết. Một tấm lòng son với sử xanh. Năm nay không hiểu sao có nhiều ông già đến xin chữ Nhẫn thế! Hay là ngoài giá trị là bức thư hoạ đẹp bi hùng, còn thích cả chữ cái triết lý toát ra từ lời bình kèm theo: Nhẫn nhất thời, phong bình l•ng tinh. Thoái nhất bộ, hải khoát thiên không.
Chiều hăm tám tết, mưa phùn bay nhè nhẹ, cảnh vật phố phường mờ ảo trong mung lung, tôi đến thăm ông, cũng định xin một chữ gì đó cho phù hợp với tâm cảm mình lúc sắp bước sang năm mới này.
“ Xin lỗi, chờ mình một tý”. Thì vừa lúc, Hoàng Tiến nói và ngẩng lên. Ông có khách. Khách là một thiếu nữ nhỏ nhắn, mặc cái áo budông len rộng và đeo cái cặp da lớn ở sau lưng. Nhìn nét mặt non tươi và xem trang phục có thể đoán chắc thiếu nữ nọ đang còn là sinh viên cùng lắm thì cũng mới chập chững bước vào đời thôi.
- Thưa bác, cháu xin hỏi bác giá cả thế nào- Thiếu nữ nói nhỏ nhẻ- Cháu hỏi thế để định liệu thôi. Chứ cháu không dám mua chữ của bác. Cháu chỉ xin chữ của bác thôi ạ.
- Thế cháu định xin chữ gì?
- Dạ, cháu cũng chưa biết ạ.
- Vậy thì thế này. Các cháu đang trẻ, cần phải có ý chí lớn. Cháu chờ một chút, bác viết ngay đây.
Hoàng Tiến cúi xuống, cầm cây bút, quệt vào nghiên mực. Như có phép thần, trên vuông giấy hồng điều khổ lớn, thoáng cái đ• hiện ra đen nhánh nét mực một chữ Chí vừa mềm mại vừa hiên ngang khác thường.
- Thưa bác. Bác cho cháu hàng chữ gì ở bên cạnh nữa đấy ạ.
- Chữ Quốc ngữ đấy. Cháu đọc đi!
- Dạ... Tài cao phận thấp chí khí uất. Giang hồ mê chơi quên quê hương.
Trời! Tôi có cảm tưởng rất rõ ràng rằng, hai câu thơ mang bao xôn xao phấn khích của Tản Đà lúc này, trong không khí một chiều cuối năm chính là niềm tâm sự đang ánh xạ trên gương mặt tràn đầy khí phách và phong thái cao ngạo của Hoàng Tiến. Hoàng Tiến, 12 tuổi đ• tham gia biểu tình đánh chiếm Bắc Bộ phủ ngày 19 tháng 8 năm 1945. Hoàng Tiến, mùa đông năm 1946 - chú bé Gavroche trên các chiến lũy mặt trận Hà Nội. Hoàng Tiến, kể từ tập truyện ngắn đầu tay năm 1958 tới nay, trải hơn năm chục năm, liên tục tặng hiến cho bạn đọc hàng loạt tác phẩm, đủ các thể loại, từ truyện ngắn, tiểu thuyết đến nghiên cứu và phê bình tiểu luận. Hoàng Tiến, tài hoa và thâm thúy, nhà văn thân yêu của chúng tôi!
Năm 2001, tôi bị hai đòn đánh đau điếng.Một đòn thị phi. Một đòn do số mệnh nghiệt ng• gây ra: tôi mất một người con rể mà tôi vô cùng yêu quý. Nên đ• có lúc tôi đau buồn tưởng không cất mình lên được nữa. Hoàng Tiến đến thăm, tặng tôi một bức lụa bạch trên viết chữ Tĩnh. Tĩnh là yên, là giữ cho cái tâm bình lặng. Là dĩ tĩnh chế động. Là lấy cái tĩnh chế ngự lại cái náo động. Tĩnh tắc sinh minh. Tĩnh sinh ra sự sáng súôt. Nói một cách hình ảnh, như ngọn nến kia, nó đứng im thì cho ta ánh sáng. Như cặp mắt Hoàng Tiến quắc sáng mỗi khi cần bảo vệ lẽ phải và tự do.
Hoàng Tiến là thế! Một đời vất vả gieo neo, chịu bao đau đớn thiệt thòi vì hoạn nạn nghề nghiệp, vẫn khinh thường mọi hệ lụy, ung dung trong minh tĩnh và ngạo nghễ một chí khí bất năng di, một say mê sáng tạo những giá trị văn hóa cho đời!
30.1.2013
Các tin khác
Không đưa cuộc chiến 1979 vào SGK là có tội với dân tộc!
Mấy suy nghĩ cùng "Đa cực và điểm đến"
Hậu Bút Tre
Thằng hèn
Vì đâu nên nỗi
Chùm thơ Huệ Triệu
Tự phê giữa răng và lưỡi
Hà Nội tiếu lâm truyền kì (kì 104)
"Thơ 10 năm", một mảng trầm tích vùng Kinh Bắc
KhiVương Đình Khánh viết "Chiều vín đổ bóng em
Xuất xứ câu thơ hay được thả lên Trời ngày Thơ Việt Nam thứ 11
Chuyến xe tình yêu
Tiếng lòng người xa xứ trong đêm thơ Nguyên Tiêu Berlin
Khủng bố
Trường thi TRE
Hà Nội tiếu lâm truyền kì (kì 105)
Vì sao dẫn đến cái chết của một học sinh ?
Gửi các nhà làm luật, chế thông tư, quy định...
Di Li trình làng Adam & Eva
5 thi phẩm viết về Mẹ qua lời bình của Đỗ Trong Khơi
Bài đọc nhiều nhất
ĐÔI NÉT KỂ VỀ MÌNH
CÂU NÓI BUỒN NHÁT TRONG TUẦN
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm: GIỜ CHỈ CÒN CHƯỜNG MẶT RA TRONG THƠ
HUYỀN THOẠI TẮM TIÊN TÂY BẮC
ANH BA SÀM TÁI NGỘ
BẢN TIN CỦA TTX VIỆT NAM
TRẦN NHƯƠNG.COM
10TRUYỆN NGẮN CỰC NGẮN CỰC HAY
CÁ THÁNG TƯ
NHÂN THỂ DỮ TÂM KINH (人体与心泾)