Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

Thư gửi Ông Nghị viên Hoàng Hữu Phước

Trịnh Kim Thuấn
Thứ hai ngày 25 tháng 2 năm 2013 9:23 PM


Ông Nghị viên kính mến !

Em tên là Đạm Tiền, cháu 15 đời của Đạm Tiên, xin có đôi lời bộc bạch cùng ông.

Thời gian mấy ngày Tết, bọn chùng em bận làm ăn. Xuân mà … khách tây, khách ta đều có. Rãnh rỗi đọc báo Tuổi Trẻ, Thanh Niên … vào mạng VN.info, VietNamnet …thấy dấy lên luồng dư luận ông nghị đả kích ông nghị Dương Trung Quốc mang tội Tứ Đại Ngu, trong nầy ông nghị đụng chạm đến bọn em : bọn LÀM ĐĨ, viết rất rõ ràng, theo cách viết của ông nghị thì có thể ông nghị có thời gian sống ở các phố đèn đỏ Thái Lan, Singapore ….

Ông nghị và ông Dương Trung Quốc có ân oán chi thì giải quyết trên nghị trường, chứ tung lên mạng lôi bọn em ra làm cái nề thì tội cho chúng em quá (nếu 1 số em nhỏ còn đi học vào đây thì nguy hiểm quá !

Xin thưa với chư vị :

- Có ai muốn làm cái nghề nầy đâu, hoàn cảnh mà ! thường thường nghe ai gọi là gái lầu xanh, là gái điếm là lòng buồn rồi, nay bị gọi là đĩ đực, đĩ cái, đĩ ấu nhi … buồn nhiều hơn nữa. Có ai muốm thế đâu, chẳng qua :

                                       Ma đưa lối, quỹ đưa đường.
                                       Lại tìm những chốn đoạn trường mà đi .

Còn kiếp sống nào đau thương hơn :       Sống làm vợ khắp người ta.
                                                                 Hại thay, thác xuống làm ma không
                                                                                                            chồng.

Bọn em thì không thích chuyện chánh chị, chánh em, hằng ngày kiếm miếng cơm ăn vất vã lắm rồi, vì tò mò em mở laptop (thời kinh tế thị trường, làm đĩ mà không tiến bộ, không đủ phương tiện cũng đi móc bọc thôi), em biết thêm nhiều điều về ông nghị .

Ông nghị là người thông minh, học giỏi mà thằng trời đánh nào đó, nó nói năm nảo, năm nao ông thi rớt môn tiếng Anh, đến nhà cô giáo Trương Tuyết Anh xin điểm, nếu cô giáo không cho thì ông sẽ tự tử, thắng trời đánh nầy láo quá. Ông thưa nó đi ông nghị, thưa về tội bôi bác nghị viên .

Đọc quyển KẾ HOẠCH LIÊN HOÀNH của ông, em vô cùng khâm phục, phải chi Saddam Hussein nghe theo lời của ông, phong cho ông chức Đại Sứ Đặc Mệnh Toàn Quyền, thì giờ nầy Saddam Hussein còn ngự trị trên ngai vàng, đâu phải bị treo cổ, nhà nước Israel đã bị xóa sổ, vùng đất nầy trở nên yên tĩnh, các chiến binh Hồi giáo Hamas, Hezzbola thất nghiệp, gác súng … Bắc Triều Tiên thôn tính Nam Hàn… không chừng cái ghế Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc giờ nầy là của ông nghị đấy, Nam Hàn bị xóa sổ thì làm gì có Ban Ki Moon, ông nghị sẽ nhận được nhiều giải Nobel Hòa Bình đấy.

Năm em học cấp 1, cô giáo có cho đề bài luận văn : Trên đời không có nghề nào xấu, chỉ có người xấu. Ông nghị nghĩ sao ? Ông Nguyễn Du còn bênh vực cho nàng Kiều và Tổ bà bà của em là Đạm Tiên kia mà ! Sao ông nghị nỡ nặng lời thế ?

Ông nghị có đọc bài : Tại sao Cần Thơ “chết tên” trên miệng các “EM’ (báo LĐ số 283 ngày 03/12/2012) chưa ?

Thưa ông nghị : Miền Cần Thơ gạo trắng, nước trong, vựa lúa phì nhiêu nhất cả nước, nhưng tại sao chúng em lại trôi dạt khắp đất nước : Sài gòn, Vũng Tàu, Đà lạt … các tỉnh phía Bắc, có nhiều cô sang cả bên kia biên giới nữa . Vì đâu nên nỗi ? nhưng chúng em khi nhận tiền của khách làng chơi, thì chúng em làm ăn rất đàng hoàng và uy tín , xin trích : . . . . . . . . . . . . T. (má mì tâm sự) : người trong nầy (miền Tây) đi đến đâu cũng được chào đón, bởi hương vị mới lạ, lại nồng nhiệt hết mình, chứ không khó chịu khi làm đĩ mà sợ đau …. như dân bản xứ. . . . . . . . .

Trong thời buổi đất nước gặp nhiều khó khăn : lạm phát, thất thoát, tham nhũng … chúng ta cần thông cảm, chia sẽ với nhau (nếu nhà nước yêu cầu nộp thuế, chúng em sẽ nộp ngay) chứ đừng đả kích với nhau nữa .

Người đời chê trách chúng em :     Thương nữ bất tri vong quốc hận.
                                                        Cách giang do xướng hậu đình hoa .    

Ông nghị đừng nghĩ chúng em tệ, khi còn ngồi trên ghế nhà trường, thầy cô đã dạy về lòng yêu nước là Ngô Quyền, là Trần Hưng Đạo, là Lê Lợi, là Quang Trung … chúng em không quên đâu . Nay vì hoàn cảnh chúng em phải làm cái nghề bạc bẽo nầy, phải chịu thôi, nhưng lòng yêu nước chúng em vẫn yêu, yêu nồng nàn đấy.

Tục ngữ có câu : Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói. Em mạo muội khuyên ông nghị : mai mốt có viết thì nên múa bút 700 lần trước khi viết, chứ chuyện TỨ ĐẠI NGU nầy  có người nói ông nghị : Thần khẩu hại xác phàm đấy !

Nhân gian có câu nói về nghề của chúng em : Đồ bán trôn nuôi miệng , nhưng gẫm lại trên chốn quan trường, chốn nghị trường vẫn có không ít người  BÁN MIỆNG NUÔI TRÔN phải không ông nghị ?

Xin hẹn thư sau !
                                                           ĐẠM  TIỀN

                                                    Cháu 15 đời của Đạm Tiêm.

24/02/2013  TRỊNH KIM THUẤN