Lê La: Thưa, anh là người hay phê bình thủ trưởng?
Người hay phê bình thủ trưởng(NHPBTT): Đương nhiên rồi. Mà không chỉ phê bình một cách bình thường, tớ phê bình một cách quyết liệt, không khoan nhượng.
Lê La: Anh thường hay phê bình thủ trưởng ở những lỗi gì?
NHPBTT: Tất. Ví như hôm rồi, tớ phê bình thủ trưởng một vớ ra trò.
Lê La: Bái phục, bái phục. Cụ thể hôm đó, anh nói những gì?
NHPBTT: Chả là trong cuộc họp phê và tự phê, mọi ưu khuyết điểm của anh em đầu được phanh phui ra hết. Thế nhưng đến lượt thủ trưởng thì tất cả nhìn nhau. Anh trưởng phòng hành chính liếc mắt nhìn anh trưởng phòng kế hoạch. Anh kế hoạch ngó sáng anh tổ chức. Anh tổ chức lườm anh tài vụ...
Lê La: Và anh đứng lên?
NHPBTT: Đương nhiên rồi. Tớ đứng phắt dậy nói luôn một hồi.
Thưa các đồng chí. Hôm nay tại cuộc họp này, cho phếp tôi được thẳng thắn, quyết liệt phê bình thủ trưởng với các khuyết điểm sau đây.
Thứ nhất, tôi nhận thấy thủ trưởng là người tính nóng và rất thẳng tính. Khi anh em có điều gì không nên, không phải là thủ trưởng nói ngay, nói rất thẳng thắn, nói quyết liệt, nói không khoan nhượng. Do đó, đôi lúc một số anh em không hiểu hết tấm lòng cao quý của thủ trưởng nên đã tự ái. Đề nghị thủ trưởng khẩn trương đề ra những biện pháp khắc phục nhược điểm này. Thứ hai, tôi cực lực phê bình thủ trưởng vì việc không chịu giữ gìn sức khoẻ. Thủ trưởng lao động suốt ngày từ sáng đến đêm cho công việc cơ quan. Có hôm 23 - 24 giờ còn thấy phòng thủ trưởng sáng đèn. Thủ trưởng vô cùng thiếu trách nhiệm với sức khoẻ của mình và thủ trưởng không nhận thức được rằng sức khoẻ của thủ trưởng không phải chỉ là của thủ trưởng mà còn là tài sản cơ quan. Xin lỗi thủ trưởng cho tôi được thẳng thắn đặt vấn đề nếu thủ trưởng ốm đau ra đấy thì ai đủ sức chèo lái con thuyền cơ quan ta vẻ vang về đích? Về mặt này, tôi cương quyết yêu cầu một mặt, thủ trưởng phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, một mặt các phòng ban như tài vụ, công đoàn phải có kinh phí cũng như chế độ để trông nom, chăm sóc thủ trưởng. Cũng cần nói thêm, hiện nay ở thành phố đang xuất hiện một phương pháp vật lý trị liệu do các em trẻ trung, xinh đẹp và thơm nức nở đảm nhận. Chỉ cần các em đưa bàn tay mềm như bún, mượt như nhung vuốt ve trên “mọi chốn, mọi nơi” là bao nhiêu mệt nhọc tan ra như xác pháo. Tôi phê bình cán bộ y tế cơ quan tại sao không sớm đưa thủ trưởng đi chữa trị theo phương pháp này? Thứ ba, tôi không thể chấp mhận được quan niệm của thủ trưởng. Người xưa nói “Một kẻ làm quan cả họ được nhờ”. Trong khi đó thủ trưởng hết sức giữ gìn. Tôi đã tận mắt chứng kiến cô cháu họ bà chị vợ của ông anh vợ thủ trưởng tốt nghiệp tại chức cử nhân đến xin việc nhưng thủ trưởng đã thẳng thừng từ chối. Tôi xin nhắc lại, đây là điều không thể chấp nhận, đề nghị thủ trưởng sửa chữa, khắc phục ngay. Thứ tư, tôi nghiêm khắc phê bình thủ trưởng về sự bê trễ việc nhà. Gia đình là tế bào của xã hội. Dân giàu thì nước mới mạnh. Trong khi đó, thủ trưởng chỉ chăm chú việc cơ quan. Đấy, những người cùng cấp với thủ trưởng họ đều 5-6 ngôi biệt thự. Trong khi đó thì thủ trưởng có mỗi căn nhà 5 tầng xây trên mảnh đất có vài trăm mét vuông. Khi cơ quan thừa gần 70m2 đất mặt đường không biết để làm gì, để lại cho thủ trưởng, nhưng cũng bắt thủ trưởng trả mấy trăm triệu đồng. Như thế là dã man, là tàn bạo, là vô ơn với công lao trời biển của thủ trưởng. Đấy, trong khi nhiều gia đình chui vào trong xóm để tìm sự yên tĩnh hoặc chạy ra ngoại ô để hưởng không khí trong lành thì thủ trưởng đã vì hứng bụi bặm, hứng tiếng ồn cho mọi người nên đã chiềng ra mặt đường giữa trung tâm thành phố. Tôi chỉ đề nghị cơ quan tạo mọi điều kiện để giúp thủ trưởng khắc phục bằng cách tìm lô đất khoảng vài ba héc ta ở Sóc Sơn hay Đồ Sơn để thủ trương làm trang trại hay nơi nghỉ cuối tuần. Về đường con cái, điều này tôi thật sự khâm phục sự nhìn xa trông rộng của thủ trưởng. Trong khi cậu cả, cô hai, cậu ba tuổi trẻ dại dột dính vào mỗi tí heroin, thế là thủ trưởng gửi ngay sang các nước phương Tây để, danh nghĩa là du học nhưng thực chất là phá hoại tận gốc xã hội xấu xa của chúng. Tôi đề nghị vì sự nghiệp lâu dài, cơ quan cần tiếp tục đầu tư kinh phí để hỗ trợ cho các cô, các cậu, những sứ giả đi thực hiện sứ mệnh cao cả này. Về đức tính liêm khiết, tôi có thể báo cáo rằng thủ trưởng của chúng ta là người cực kỳ liêm khiết. Đấy, có người ba lần mang phong bì đến biếu, thủ trưởng vẫn “cứ để nguyên xem sao”. Thủ trưởng không nhớ chứ em thì nhớ như in lần mang phong bì đến biếu, thủ trưởng không lấy phong bì mà còn nhắc nhở, rằng “có lệnh cấm nhận phong bì nên tớ chỉ… rút lấy ruột thôi. Còn phong bì, tức là cái vỏ ấy, thì cậu đem về”. Vâng, em vô cùng biết ơn thủ trưởng. Em xin phê bình hết ạ!
Lê La: Xin cám ơn anh về bài phỏng vấn này!