XUỐNG DỐC
Lên dốc đã khó
Xuống dốc còn khó hơn
Ngực ưỡn về phía trước
Chân theo đà... muốn tuột
Muốn " phanh" lại không được
Sức dường như đã kiệt
Khớp gối càng đau buốt
Hơi thở gấp...dập dồn...
Biết thế khi lên dốc
Giữ sức từ từ lên
Ở đời ai biết được
Lên , xuống...
dốc mấy lần ...!
Q L
BÁC THỢ MÀI DAO
Xèn xẹt...
Xèn xẹt ...
Xèn xẹt...
bác thợ mài dao
mắt ngời ánh thép
tay đưa theo nhịp
như lướt trên phím đàn...
Dao sắt lưỡi dày
gỉ, han
đã sáng choang
khẽ đụng vào đâu cũng đứt.
Dao i-nốc
nhìn rất đẹp
nhưng lại mau cùn
chặt phải xương
dễ mẻ...
Mỗi loại dao
mỗi hình mỗi vẻ
bền hay không
đều do ở người dùng...
Bác biết từng loại dao
hiểu từng loại thép
có con mài bằng tay
có con mài bằng máy
có con chỉ liếc qua, liếc lại
giữ cho" màu thép" được tươi nguyên...
Nghe bác nói như một nhà cầm quân
Đâu đơn giản mài thế nào cũng được...!
Q L
THƠ VÀ THỢ
Lâu rồi chưa có thơ đăng
con hay rắng : chả thấy tiền nhuận bút
tôi ngồi vào bàn viết
ba giờ liền chưa tìm được tứ thơ...
Bỗng có tiếng gõ cửa
bác sửa máy giặt bước vào
vợ bảo : máy"khục khặc"...cần lau dầu mỡ.
Chừng mười lăm phút trôi qua
cắm điện
máy chạy êm ru...
Bác thợ :xin hai trăm nghìn
bởi chỗ anh em quen biết!
Tôi há hốc...
ngẩn ngơ ngồi tiếc
thương mình chưa viết được bài thơ...
Q L