TNc: 11 năm trước, Phạm Tiến Duật viết bài thơ này tặng Nguyễn Khắc Phục khi cả hai anh đều khỏe mạnh. Giờ thì cả hai đã đi xa. Cả hai bệnh tật cũng giống nhau. Xin đưa lại bài thơ này để Phạm Tiến Duật đón bạn cùng đi...
.
Tặng Nguyễn Khắc Phục
.
Trong bóng tối bùa mê, anh ấy tự làm ma
Tự thiêu cái bóng mình giữa thanh thiên bạch nhật.
.
Thân xác ngỡ còn mà biến mất:
Đã cháy rồi những ngày tháng bơ vơ.
Chàng thủy thủ không tàu, không biển
Túi không tiền, đầu không ý nghĩ
Ngủ lang với một sợi tóc rụng của đàn bà
.
Đã cháy rồi những hào quang huyễn hoặc.
Những năm tháng làm vua mà không có triều đình.
.
Đã cháy rồi những vướng bận linh tinh
Những xuẩn ngốc, tham lam cùng dối trá
Những thân thể lưu manh mặc áo trịnh trọng.
Những phản bội ngọt ngào đòi được mang ơn.
.
Đã cháy rồi những trống rỗng đầy ắp
Với rượu với bia và trăm thứ bà rằn
Những cô đơn ồn ào không chỗ nấp.
Những con đường nhựa bị rải định 5 phân.
.
Đã cháy rồi cả những thành công đích thực
Những ân nghĩa của dân và của lính
Thành công nào cũng chỉ là quá khứ mà thôi.
.
Anh tự thiêu cái bóng và gia tài của mình
Tất cả đều cháy tàn cháy rụi.
.
Từ đám tang trở về, tôi quay trở lại
Thấy một trái tim không cháy
Những trang giấy không cháy
Và những giọt nước mắt đàn bà hóa ngọc giữa tàn tro…
.
Hà Nội, trưa 27 tháng 7 năm 2005
Ảnh: Chân dung Phạm Tiến Duật do Trần Nhương vẽ năm 2007, in trong tập Tuyển thơ Phạm Tiến Duật