Vụ mua dâm nữ sinh ở Hà Giang là biểu hiện tột cùng của đồi bại. Một thầy hiệu trưởng cưỡng dâm nữ sinh vị thành niên rồi dâng các cháu cho quan thầy. Một Bí thư Đoàn, thò “cánh tay ” làm ma cô dắt gái cho đồng chí cấp trên. Một chủ tịch tỉnh nhiều năm trác táng sa đọa, giao cấu với trẻ con vẫn ngang nhiên điều hành chính quyền và đăng đàn thuyết giáo “Học tập”. Một sự ép cung, dựng án giả. Một tòa án phán những bản án oan!
Chỉ nhờ sức ép của báo chí công luận, hai bản án oan mới bị hủy bỏ.
Nhưng trong việc điều tra lại, có dấu hiệu ngựa vẫn theo đường cũ: mua chuộc, khống chế khiến cho một nạn nhân “mất tích”, những nạn nhân khác từ chối luật sư…
Nhưng bi thảm nhất là số phận của hai cháu gái yếu đuối Thúy và Hằng. Là nạn nhân, lẽ ra hai cháu phải được tại ngoại để rồi đứng ra làm chứng trước tòa. Nhưng khốn thay, cả hai cháu bị giam giữ.
Với nền tư pháp chưa mạnh, người ta không thể biết được những gì diễn ra sau song sắt! Nhưng lương tri những người làm ông, bà, cha, mẹ nào không xót xa khi nghe những lời xé ruột xé gan: “Con sợ lắm. Ở trong này chỉ có con và các chú công an. Con nói vậy mẹ hiểu không?!” Nguy hại hơn là xuống lệnh cấm báo chí đưa tin về vụ này. Tiếng nói duy nhất có thể làm vụ án trở nên minh bạch và cứu các cháu đã bị bít lại!
Trước tình cảnh này, tôi, Hà Văn Thùy, lấy tư cách thiêng liêng của nhà văn, khẩn thiết kêu gọi các vị:
Nguyễn Minh Triết, Chủ tịch nước,
Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch Quốc hội,
Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng Chính phủ,
và Bà Chủ tịch Hội phụ nữ Việt Nam,
Xin quý vị, bằng lương tri và chức trách của mình, hãy cứu ngay hai cháu Thúy và Hằng ra khỏi nhà giam, để các cháu được điều tra xét xử đúng pháp luật, trong sự giám hộ của gia đình và luật sư.
Tôi cũng khẩn thiết kêu gọi mọi người Việt Nam còn lương tri hãy lên tiếng bảo vệ và cứu vớt hai cháu gái.
Nếu hôm nay không làm việc này thì rất có thể ngày mai con cháu tôi và các vị sẽ thành nạn nhân của quyền lực hắc ám hoành hành trên đất nước!
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 20. 7. 2010
Nhà văn Hà Văn Thùy