Lời chưa ngỏ
Tặng người tôi yêu
Khi xa , ấp ủ bao điều
Chỉ mong ngỏ được niềm yêu cháy lòng
Gặp em , lồng ngực phập phồng
Con tim chỉ chực bật tung , đành ghìm
Mải mê đôi mắt lim dim
Tình say muốn ngỏ , lời tìm không ra
Sững sờ gương mặt như hoa
Không son , không phấn vậy mà gây mê !
Gió chiều lùa dọc triền đê
Tóc dài thả suối chảy về vai anh
Thẫn thờ ngắm cánh đồng xanh
Em như quên bẵng có anh đi cùng…
Lời muốn ngỏ , lòng ngập ngừng
Con tim đập gấp , ý chừng phân vân
Anh đành nhờ hạt mưa xuân
Tưới xanh thảm cỏ tiễn chân người về
Chỉ còn anh với triền đê
Phương Mai, 8-3-2010
Gặp lại mùa xuân
Bừng thức giấc , đất trời yên ả quá !
Gió mơn man rắc nhẹ hạt mưa xuân
Qua đêm lạnh , cành non khoe lộc mới
Cúc vàng ươm , rực rỡ sắc thanh tân
Cơn bão dữ đã tan vào quá khứ
Nắng trái mùa tắt lịm dưới chiều xanh
Tưởng xuân trước đã chìm vào quên lãng
để mình ta trơ trọi ,cỗi cằn nhanh
Như giấc mộng , xuân về , ta gặp lại
Rất nhiều hoa , dịu ngọt tiếng yêu thương
Bồi hồi nghe nhịp con tim say đắm
Gửi nỗi niềm chia sẻ với muôn phương
Phương Mai , Tết Canh Dần
Mùa Xuân Canh Dần- Hai Nghìn Không Trăm Mười
Làng Thơ Việt tưng bừng Hội Rước
Lửa và Nước
Chúng con cúi đầu vái Mẹ Âu Cơ ;
Vái các Vua Hùng trên đỉnh non Nghĩa Lĩnh
Nén nhang thơm tỏa ngát đất trời
Tiếng trống , nhịp chiêng thành kính
Linh thiêng ,xin chứng giám lòng thành !
Thi nhân Việt Nam hướng lên Đất Tổ
Chẳng phân chia đầu bạc , đầu xanh
Thơ không tuổi , chẳng so kè kim cổ
Trải thời gian , hồn Việt tỏa tinh anh
Xin rước lửa thiêng chia đều từng thi sĩ
Giữ cháy đượm trong tim từng phút , từng giờ
Nung tan chảy vỏ giá băng ,vô cảm
Trọn tấm lòng dâng vô tận nguồn thơ
Góp lửa xua những mưu đồ đen tối
Giữ vẹn tròn từng tấc đất quê hương
Góp lửa sưởi những mảnh đời cơ cực
Thơ bắc cầu thấu hiểu , nối yêu thương
Thi nhân miền Trung rước nước sông Hàn
Tưới xanh tốt thêm những niềm ước vọng
Gột rửa rạch vết thương đau tồn đọng
Tìm lại những nụ cười và ánh mắt tin yêu
Lửa , Nước và Thơ kỳ diệu biết bao nhiêu !
Thật hạnh phúc được sống đời thi sĩ !
Phương Mai 25-3-2010
Dòng sông vẫn chảy
Lặng lẽ chảy từ thượng nguồn hiểm trở
Nước mắt , mồ hôi ướt sũng tháng ngày
Len lỏi qua bao ghềnh , bao thác
Sông tìm về biển mộng ước thơ ngây
Bao nhiêu bão giông không tính đếm
Bao nhiêu nắng mưa đã dãi dầu
Sông chảy miết giữa đôi bờ bồi lở
Cho dù biển kia xa tận đâu đâu
Cuồn cuộn phù sa đục ngầu mùa lũ
Lềnh bềnh rác rều chẳng rõ từ đâu
Sông vẫn chảy đêm ngày không mệt mỏi
Cho dù người đời không han hỏi nông sâu
Mấy mươi năm qua , nay sóng bạc đầu
Qua những bến bồi , phù sa ở lại
Sông vẫn chảy , nước xuôi dòng mê mải
Tiếc gì đâu bờ bãi tặng miền quê
Qua đò rồi , ai đó nỡ cười chê
Kiếp lãng du , hồn đam mê sóng nước
Sông vẫn chảy , biển hẹn , chờ phía trước
Cạn thời gian , mộng ước vẫn xa xăm
Luôn mở lòng đón gió , đợi trăng
Bầu bạn với những cánh buồm thơ mộng
Sông vẫn chảy , chở phù sa quyện sóng
Mê trời cao , đất rộng , biển dâng triều
Bấy nhiêu thôi , đâu dám ước mong nhiều !
Phương Mai, 31-1-2010