Tìm kiếm
Trang chủ
Về tác giả Trần Nhương
Thơ
Truyện
Tản văn
Văn học nước ngoài
Tin văn và...
Bầu bạn góp cổ phần
Tôi có ý kiến
Viết về Trần Nhương
Cùng vui
Khúc kha khúc khích
Thư giãn video clip
Tư liệu nhà văn
Trần Nhương giới thiệu
Poems
Tài liệu tham khảo
Tranh Trần Nhương
Gallery
Liên kết website
nico-paris.com
vietnamnet
Hội Nhà văn Việt Nam
Văn nghệ Thái Nguyên
Hội Nhà văn HP
Chú Tễu
Dân Trí
Giáo dục Việt Nam
Tiền Phong
Dân Việt
Tuổi trẻ
Thanh niên
Thế giới mới
vnexpress
Lão Khoa
Đông y Trần Ngọc Chấn
Trí thức trẻ
VTC news
Soha
Hội VHNT tại Nga
Văn chương Việt
Mai Văn Phấn
Kim Dung-Kỳ Duyên
viet-studies
TC Văn hóa Nghệ An
Bô xít VN
Trần Kỳ Trung
lucbat.com
Văn nghệ quân đội
Bộ Tư pháp
Thế giới văn hóa
Văn đàn Nguyễn Nguyên Bảy
Lê thiếu Nhơn
Hoàng Tuấn Công
Đất Việt
Ảnh Thái Phiên
Tin nóng
Nhà thơ Văn Công Hùng
Vương Tri Nhàn
Tiin.vn
Hội Mỹ thuật VN
Nguyễn Duy Xuân
Tô Ngọc Thạch
Trần Nhương blog
Phụ nữ HCM
Văn đàn Việt
linh kiện laptop
GS Trần Đình Sử
Đời sông và pháp luật TPHCM
Cao Bồi Già
Nhà văn Triệu Xuân
Hội Mý thuật Hà Nội
Tôn vinh văn hóa đọc
BBC
Ca dao Tục ngữ
Tây Bụi
Vũ Thanh Hoa
Báo Văn nghệ Hội Nhà văn VN
Chúng ta
Cá Sấu Việt Nam
Báo Người cao tuổi
Hội Nhà văn TP HCM
Trần Nhương blog 2
saigon oc
Nhịp cầu Hoàng Sa
Văn học Sài Gòn
Chim Việt cành Nam
Song Hà (boygia)
Chu Mộng Long
Tạp chí nước Đức
Quán chiêu văn
Trần Xuân An
Văn hiến
Việt nam xưa
Trần Hoài Dương
Báo Tia Sáng
Thư viện Thơ
NGUYEN HUUVINH
Đặng Xuân Xuyến blog
Câu lạc bộ Văn chương
TC Người Hà Nội
TC Đáng Nhớ
Văn nghệ Trẻ
SOI
VIÊN NGÔN NGỮ VH PHƯƠNG ĐÔNG
Nhà văn Phạm Việt Long
NGƯỜI ĐÔ THỊ
THƠ VÀ ĐỜI
La Khắc Hoà
VIỆT SU KY
NGUYỄN QUANG LẬP
GIÁNG VÂN
Trang chủ
» Bầu bạn góp cổ phần
Sau ngày tận thế
Thái Sinh
Chủ nhật ngày 23 tháng 12 năm 2012 7:03 AM
Thằng Út mấy bữa nay có vẻ phởn phơ lắm, nó gọi tất cả những người anh em họ hàng chiêu đãi nhà hàng tuý luý, với những món ăn mà dân quê núi Hài chưa bao giờ dám mơ tưởng: Gà nướng chín cựa, gỏi cá hồi, ba ba om chuối...Lão Cò là thực khách “ăn theo” bác Thảo Dân. Dẫu vậy, bác vẫn là người được thằng Út nể trọng nhất. Thằng Út tuyên bố với mọi người rằng:
- Lão Cò là người đi khắp thiên hạ, chức tước cao nhất núi Hài. Việc có mặt của lão Cò trong bữa tiệc hôm nay là sự vinh hạnh của dòng họ ta...
Nghe thằng Út nói thế lão Cò hãnh diện lắm. Tuy nhiên lão chỉ tủm tỉm cười. Lão không hiểu lý do gì mà thằng Út hôm nay lại vung tiền ra chiêu đãi cả họ như vậy, đó là sự lạ. Hay nó vừa trúng quả gì? Chờ khi đã ngà ngà say lão mới tới cụng ly hỏi:
- Bác chả hiểu lý do cuộc rượu hôm nay thế nào?
Thằng Út nháy mắt ranh mãnh:
- Ngày tận thế đến nơi rồi, chả hưởng thụ khi xuống âm phủ thì biết có mang được của cải được đâu...
- Khá, thằng này khá! Nào dô, dô cho đã...
Nói thế, nhưng lão Cò cũng chưa hiểu thế nào cả, thằng Út mấy năm nay đi hầu các quan bác “xúc tép” trên các sân ten nít cũng kiếm được kha khá, nhưng đâu nhiều đến nỗi phải vung tiền phung phí bừa phứa thế kia. Nó gọi các món ăn, các loại rượu hảo hạng đắt tiền nhất, mỗi chai rượu trị giá bằng cả tấn lúa chứ ít đâu. Bác cháu lão, khi chiêu đãi các sếp để được trúng thầu có dám vung tay quá trán như thằng Út đâu. Khi men đã ngấm, thằng Út mới ghé tai lão:
- Lão Cò ạ, nửa tháng nay khi hay tin ngày tận thế, nhiều quan chức cuồng cuồng lên, họ sợ không mang hết của cải xuống âm phủ nên mới gọi cháu tới chia lộc, để sang thế giới bên kia được thanh thản, rằng ở chốn dương gian họ là những kẻ cướp của, nhưng đã ban phát lại cho dân lành rồi. Sướng quá, cháu được mấy bao tải tiền, rồi vàng bạc, đô la, đá quý, ngọc trai...đầy một hòm, đếm không xuể. Bởi thế cháu mới dư dả tiền để chiêu đãi cả họ, ngày mai, ngày kia... sẽ lần lượt chiêu đãi cả làng, cả bản dưới chân núi Hài này.
Nói rồi thằng Út thọc tay vào chiếc túi bốc ra từng vốc tiền dúi vào tay từng người:
- Tiền của các quan tham cướp được của dân nay trả về cho dân...
Bác Thảo Dân chừng đã say ôm cổ lão Cò:
- Giá như mỗi năm có mấy ngày tận thế nhỉ?
Tiếng nói cười hỷ hả, tiếng ly cụng vào nhau canhh cách, không ai còn nghe được tiếng của ai nữa. Sung sướng quá...
Các quan tham chờ đợi ngày tận thế trong sự phấp phỏng, nhiều quan không dám ăn, dám ngủ. Ngày tận thế rồi cũng đến và qua đi, nhưng chả ai hề hấn gì. Khi đó các quan tham mới ngã ngửa người ra: “Bịp bợm!” Rồi họ hỏi nhau: Ai bịp mình nhỉ? Người Maya cách nay hơn 5 ngàn năm chứ còn ai nữa...
Sau ngày tận thế thằng Út nhận được rất nhiều cuộc điện thoại hỏi về số tiền, vàng đã phân phát cho nó để ở đâu. Thằng Út đáp:
- Em cho hết vào túi của dân rồi, cất ở đó chắc kỹ hơn...
Các tin khác
Bậc chân tu
Hà Nội tiếu lâm truyền kì (kì 91)
Nhân lực ? Thiên lực ?
Nhiều khi tôi ngơ ngác nhớ ông
Thơ Lý-Trần một kì quan rực rỡ
Từ “Nỗi đau của lá” đến “Lời cầu hôn đêm qua”- một lối đi mang tên Vũ Thanh Hoa
Thơ viết trước Ngày tận thế
Nhớ 12 ngày đêm B52 Hà Nội-Hải Phòng 40 năm trước
Tình yêu người lính
Anh Đỗ Mão tạ thế
Chùa trên núi
Sự thăng hoa và bút pháp hiện đại trong "99 KHÚC TẶNG LIÊN"(*)
Di truyền - Chùm truyện mini của Đỗ Ngọc Thạch
Tiểu cấp và đại cấp
Chùm thơ Ngô Quang Nam
Bài thơ "Lính mà em" của Phạm Tiến Duật hay của Lý Thụy Ý ?
Tranh lõa thể
Sóng đất Kim Sơn
Hà Nội tiếu lâm truyền kì (kì 92)
Chùm thơ của Hoa Nguyên
Bài đọc nhiều nhất
ĐÔI NÉT KỂ VỀ MÌNH
CÂU NÓI BUỒN NHÁT TRONG TUẦN
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm: GIỜ CHỈ CÒN CHƯỜNG MẶT RA TRONG THƠ
HUYỀN THOẠI TẮM TIÊN TÂY BẮC
ANH BA SÀM TÁI NGỘ
BẢN TIN CỦA TTX VIỆT NAM
TRẦN NHƯƠNG.COM
10TRUYỆN NGẮN CỰC NGẮN CỰC HAY
CÁ THÁNG TƯ
NHÂN THỂ DỮ TÂM KINH (人体与心泾)