Nhân kỷ niệm Ngày Báo chí cách mạng Việt Nam ( 21 – 6 )
-------------------------------------------------------------
Bạn đồng nghiệp
Thân tặng các bạn đồng nghiệp báo chí
“ Nhà văn , nhà báo , nhà giáo , nhà đài
Bốn nhà cộng lại bằng hai nhà nghèo…” *
Câu hài hước tự giễu mình hồi ấy
Chẳng mấy chút gây cười
nghe để tự thương thân
Giấy trắng lặng im dưới ánh đèn đêm
Sổ tay mở , việc và người bề bộn
Cuộc sống theo dòng đời cuồn cuộn
Khối óc ,con tim và cây bút bươn theo
Chuyện trong nghề bao nghiệt ngã , hiểm nghèo
“ Đã mang lấy nghiệp vào thân” ** thì đâu nản
Những đồng nghiệp nằm lại dọc đường chiến trận
chỉ còn tấm ảnh trắng đen trong tủ kính bảo tàng
Đôi mắt vẫn trầm tư về những điều chưa kịp viết
còn nuối tiếc những chuyến đi xuống biển , lên ngàn…
Những trang báo bây giờ xuất hiện trước ban mai
đánh thức những nghĩ suy , buồn ,vui khát vọng
Giá như các bạn đồng nghiệp năm xưa
bỗng trở về từ giấc mộng
thì vui sướng nào hơn , kỳ diệu nào hơn !
“ Cánh báo chí” lại quây quần, rôm rả chuyện
Bõ những năm lăn lộn ,vượt gian lao
Một chút “bốc”, một chút say , ngất ngây hoài niệm
Nghề mãi mãi đáng yêu ,
cây bút dễ thương sao !
Hà Nội, 6-2009
----------------------------------
*Ca dao thời bao cấp
** Mượn câu Kiêu của đại thi hào Nguyễn Du
Bạn đồng hành
Cùng đi với tôi trên hành trình vô tận
từ xa xưa đến mai sau
Các bạn chỉ lặng im
Kiên nhẫn cưng chiều
Đêm dài lê thê cho tôi mơ tưởng bao điều
Ngày khát ngủ , gió vườn ru nhạc lá
Các bạn đồng hành nép mình trong êm ả
Không nỡ phiền trách tôi nửa lời
Ngàn lần cảm ơn những “đồng tác giả” tuyệt vời ,
không bút danh
không tên , họ
Nhưng đã bao năm cùng tôi gắn bó
Mê say hơn “ phải lòng” nhau
Đó , cây bút nhỏ xinh , trang giấy trắng phau
Đó , chú “ chuột” thông minh và khuôn hình vi tính
Đó , ngọn đèn thức thâu đêm yên tĩnh
Đó , những con chữ thân quen kết bạn đồng hành
Đường đời dằng dặc hành trình
Thương tôi một mình
Các bạn lặng im
Cùng lắng nghe nhịp đập con tim .
Phương Mai 12-8-2010
T Â M S Ự V Ớ I N À N G T H Ơ
Hỡi Nàng Thơ !
Em là niềm mơ tưởng của muôn vàn thi sĩ
Em ngự trị trái tim anh , sở hữu cuộc đời anh
Anh theo đuổi em như một gã si tình
Ngơ ngẩn, thẫn thờ , say say ,tỉnh tỉnh…
Anh nâng niu,cưng chiều ,
dành riêng cho em hoa ,cỏ ,gió, mây,mưa ,nắng,trăng ,sao …
Gửi gắm nơi em moị vui, buồn, sướng ,khổ …
Trau chuốt lời em ngọt ngào, gieo thương,gợi nhớ
Em trao giùm bao nụ cười ,nụ hôn và nhịp thở ấm êm…
Hạnh phúc cuộc đời anh trông đợi ở em
Hỡi người đẹp mang tên Nàng Thơ bí hiểm
Có thể nào để em sa vào những bàn tay thô thiển ,
nhào nặn gương mặt em thành dị dạng , tật nguyền ;
gây cho Làng Thơ lắm nỗi buồn phiền !
Anh vẫn tin thời gian ,tin ở Con Người
sẽ phân biệt rau lành và cỏ độc
Nàng Thơ của Làng Thơ tỏa ngời dáng ngọc
Rũ sạch những nhớp nhơ, rác rưởi bấy lâu
Muôn vàn thi sĩ sẽ cùng em thức trọn đêm thâu
Hà Nội, 14-4-2008