Người ta và...sâu
Huỳnh Văn Úc
Chủ nhật ngày 22 tháng 9 năm 2013 6:34 PM
- Chim khôn kêu tiếng rảnh rang,
Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe.
- Sao tự nhiên anh lại dẫn câu ca dao ấy ra làm gì?
- Tôi muốn nói đến những câu phát biểu của bà Nguyễn Thị Doan. Những câu bà nói không những dịu dàng dễ nghe mà còn trở thành danh ngôn. Trên báo Nhân Dân ngày 5/11/2011 bà viết rằng: “ Dân chủ ở nước ta đã và đang phát triển lên tầm cao mới khác hẳn về bản chất và cao hơn gấp vạn lần so với dân chủ tư sản”. Câu này gần giống với danh ngôn của Lê Nin: “Chế độ dân chủ vô sản so với bất cứ chế độ dân chủ tư sản nào cũng hơn gấp triệu lần”.
- Một trăm vạn là một triệu. Như vậy là dân chủ vô sản của ông Lê Nin cao gấp một trăm lần dân chủ của nước ta. Còn câu danh ngôn thứ hai bà Doan phát biểu trong trường hợp nào?
- Phát biểu tại phiên họp của Ủy ban Thường vụ Quốc hội sáng 11/9/2013 bàn về việc thực hiện chính sách pháp luật và bảo hiểm y tế. Bà Doan nói: “ Tiền của gia đình liệt sĩ, thương binh còn bị ăn đến bao nhiêu như thế thì người ta ăn của dân không từ một cái gì nữa”.
- Les uns mangent surabondamment alores que les autres meutrent de faim. Người ăn không hết kẻ lần chẳng ra. “Người ta” ăn hết rồi thì gia đình liệt sĩ và thương binh còn lần ra cái gì được mà ăn?
- Sao anh lại dẫn thành ngữ tiếng Pháp ra đây làm gì?
- Là vì bà Doan đã học và làm luận án tiến sĩ quản trị kinh doanh ở trường Thương mại cao cấp Paris (École des hautes études commerciales). Trong hội nghị Cấp cao Pháp ngữ lần thứ 14 họp vào tháng 10/2012 tại thủ đô Kinshasa của Cộng hòa dân chủ Congo bà Doan đọc tham luận bằng tiếng Pháp.
- Học rộng tài cao mà lại có lòng nhân ái thương dân. Tôi nể phục bà Doan lắm. Nhưng trong câu phát biểu của bà Doan, cái từ khó hiểu nhất là từ “người ta”. Nó cũng khó hiểu như cái từ “con sâu” trong câu nói của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang. "Trước đây chỉ một con sâu làm rầu nồi canh, nay thì nhiều con sâu lắm. Nghe mà thấy xấu hổ, không nhẽ cứ để hoài như vậy. Mai kia người ta nói một bầy sâu, tất cả là sâu hết thì đâu có được. Một con sâu đã nguy hiểm rồi, một bầy sâu là 'chết' cái đất nước này". Và trong các thứ hỉ nộ ái ố của tôi có thêm một nỗi sợ. Sợ lắm!
- Sợ gì?
- Sợ ‘người ta” và sợ “sâu”.