Luật sư Trương Trọng Nghĩa:
'Tôi sẽ nhận làm Luật Biểu tình'
Tuần
VietNam - ĐBQH TP Hồ Chí Minh, luật sư Trương Trọng Nghĩa, người vừa
"đăng ký" nhận soạn Luật Biểu tình cho Quốc hội chia sẻ.
ĐBQH Trương Trọng Nghĩa (1953), Phó Chủ tịch, Ủy viên
Liên đoàn Luật sư Việt Nam, Phó Chủ nhiệm đoàn luật sư thành phố Hồ Chí
Minh; Ủy viên Ủy ban Tư pháp của Quốc hội.
Thảo
luận tổ về chương trình xây dựng luật của QH năm tới, ông đề xuất sẽ
đứng ra nhận soạn Luật Biểu tình, vậy ông đã kịp tìm hiểu quy trình, thủ
tục và các bước tiến hành chưa?
- Tôi đã tìm hiểu. Quy trình này cũng rất rắc rối.
Đứng
ở phương diện cá nhân, tôi có thể vận động các hội viên trong Liên đoàn
Luật sư góp công, góp sức để xây dựng dự thảo Luật Biểu tình đúng theo
Hiến pháp. Thời gian dự kiến có thể trong khoảng từ 3 - 6 tháng.
Song
nếu tuân thủ theo đúng quy trình thì tôi sẽ phải nộp báo cáo đề cương,
rồi tham gia đi điều tra khảo sát đánh giá tác động của việc trước
khi/sau khi thông qua dự án luật này. Mà tiến hành điều tra khảo sát
này là vượt quá tầm cá nhân 1 đại biểu.
|
ĐBQH TP Hồ Chí Minh, luật sư Trương Trọng Nghĩa |
Tất
nhiên, đi điều tra khảo sát là việc làm đúng thôi. Chẳng hạn nhiều luật
muốn xây dựng được thì phải có nghiên cứu đánh giá kỹ, điều tra sâu.
Nhưng cũng có những dự án không cần thiết phải làm đến mức như thế vì
thực tế đã đặt ra yêu cầu rồi.
Như vậy các quy định pháp lý hiện nay đã tạo cơ sở thuận lợi nhất cho từng nghị sĩ trình bày sáng kiến lập pháp chưa thưa ông?
-
Hiện nay thì từng ĐBQH đều có quyền sáng kiến lập pháp. Nhưng sau khi
nghiên cứu tôi cho rằng quy trình các bước đưa ra vẫn còn phức tạp.
Trong
khi đó, nếu đề xuất của tôi được QH chấp thuận thì tôi sẽ trình dự
thảo, sau đó các cơ quan chức năng sẽ tiếp tục nghiên cứu, xem xét rồi
đưa ra QH thảo luận. Các nghiên cứu của tôi dựa trên cơ sở nghiên cứu
pháp luật các nước và đối chiếu với pháp luật hiện hành của Việt Nam.
Còn riêng khâu điều tra khảo sát đi tìm hiểu là riêng cá nhân từng ĐB
không thể nào làm được.
Nghĩa là ông cũng đã có sự chuẩn bị để sẵn sàng bắt tay vào kế hoạch?
-
Tôi sẽ chuẩn bị tất cả mọi thứ. Sẽ phải dành thời gian, công sức để
nghiên cứu. Thực ra, chính các cơ quan của Quốc hội cũng đã nghiên cứu
về vấn đề này rồi chứ không phải chưa từng làm.
Ngoài các chuyên
gia pháp lý thì ngay các nhà khoa học trong nhiều lĩnh vực họ cũng đã
nghiên cứu rồi. Chỉ cần người đứng ra tập hợp các nghiên cứu này lại là
ta có thể xây dựng được một dự án luật phù hợp với các nguyên tắc cơ
bản của Hiến pháp. Tôi cho là không có gì không thể làm được.
Đề xuất của ông có nhận được sự ủng hộ của cơ quan Quốc hội?
-
Như hôm nọ khi thấy Luật Biểu tình không có tên trong chương trình xây
dựng chương trình luật, pháp lệnh năm 2014 của QH thì tôi nêu ý kiến là
nếu có nhiều luật quá, QH không làm kịp, không có đủ kinh phí, thời gian
để làm thì tôi xin thưa, cá nhân tôi sẽ nhận đứng ra vận động mọi
người.
Vừa qua khi thảo luận tổ về dự thảo Hiến pháp sửa đổi,
có một số đại biểu cho rằng nếu vẫn chưa soạn các dự án luật như Luật
Biểu tình, Luật trưng cầu dân ý thì Hiến pháp dù có thông qua vẫn chỉ là
một bản Hiến pháp treo?
- Theo tinh thần Hiến pháp hiện hành thì
Quốc hội còn đang nợ nhân dân những luật rất cấp thiết như Luật biểu
tình, Luật trưng cầu dân ý.
Đặt
giả thiết nếu chúng ta có được Luật trưng cầu dân ý rồi thì rõ ràng đến
thời điểm sửa Hiến pháp này chúng ta có thể đem ra trưng cầu dân ý về
Hiến pháp sửa đổi hoặc trưng cầu dân ý một số nội dung khác như đổi tên
nước...
Xin nói thêm, nếu chỉ là vấn đề xoay quanh các luật về
biểu tình, về trưng cầu dân ý, về lập hội thì có lẽ cũng không cần phải
sửa Hiến pháp làm gì bởi thực tế Hiến pháp hiện nay cũng đã đưa ra các
quy định đó rồi.
Mà món nợ về Luật biểu tình là món nợ ít nhất là từ năm 1959 cho đến nay.
Vào
tháng 9/1945 Hồ Chí Minh đã ký sắc lệnh số 31 ngày 13/9 yêu cầu giữ
quyền biểu tình của người dân, hồi đó gọi là quyền tự do hội họp. Chỉ
yêu cầu báo trước 24 tiếng đồng hồ.
Bây giờ cơ quan chức năng phải
trả lời là sắc lệnh này của Hồ Chí Minh có bị hủy bỏ chưa. Điều đáng
nói là trong bối cảnh chính quyền còn non trẻ, thù trong giặc ngoài, dân
trí còn thấp mà Hồ Chủ tịch không hủy bỏ quyền đó. Vậy không có lý do
gì mà thời điểm ngày nay lại không tiếp tục thể chế hóa quyền đó của
người dân.
Hơn nữa, chính Thủ tướng cũng đã đề nghị ban hành luật
này từ kỳ họp trước. Qua trao đổi với một số anh em công an, nhiều anh
em họ cũng mong có Luật Biểu tình để dễ quản lý và đáp ứng mong mỏi của
người dân. Với công cụ hiện nay quản lý không phù hợp, quy định đã lỗi
thời, dễ đánh đồng giữa việc người dân biểu tình chính đáng đòi hỏi
quyền lợi cho mình với việc tụ tập đông người, gây rối an ninh trật tự.
Chúng ta đã nợ Luật Biểu tình quá lâu rồi, cần phải ban hành càng sớm
càng tốt".