Tặng em người làm công tác lưu trữ
Em và những dãy ngăn tủ sắt tài liệu vàng ố
Dù cẩn thận nhưng bụi thời gian vẫn chất chồng
Các khu được đánh số A, B, C…
Em thuộc như lòng tay mình vậy
Sáng lo cho con ăn rồi đèo con đến trường…
Lại về với dãy tầng phòng lưu trữ
Dáng đi vất vả
Tôi âm thầm nhân ra em
Ngoài kia những dãy nhà mới mọc cao thêm
Vùng quê em những cánh đồng xưa thành khu công nghiệp
Khói bụi, còi xe, tiếng cười và tiếng nấc
Có điều gì không thật
Sau một đêm ngủ dậy có kẻ trở thành trọc phú
Và bao người trắng tay
Trong này lặng im, đến không thể lặng im hơn
Như cố cắn răng để không bật khóc
Những sự kiện đau thương và khờ dại một thời
Những lọc lừa đầu môi dịu ngọt
Những giáo điều phủ áo giấy vàng son
Những âm mưu ngầu đen và thủ đoạn ngông cuồng
Những số phận đảo điên
Những oan khiên tối trời tối đất…
Thật ,giả nằm trong những ngăn tủ chặt
Giản đơn đến nhói lòng !
Em làm vệ sinh từng tháng, từng tuần
Sự thật lặng im- giả dối lặng im(có thể lăng im mãi mãi )
Cái thời dữ dội
Đất tưởng bình yên mà đang bỏng dưới chân người
Có thể mai này khi đất nước cần sự thật
Người ta sẽ tìm đến nơi đây
Chắc lúc đó em đã về quê cũ
Mái tóc bạc bên giàn bầu, giàn bí
Chẳng ai nhắc tên em nữa
Chỉ còn lại những ô tài liêu một đời em gìn giữ
Những chứng tích mà thời gian không thể xóa mờ
Người ta có thể nói rất hay về điều không thực
Có người tin và có người ngác ngơ
Đừng sợ những gì ta biết là dối trá
Chỉ sợ giả vờ tin những điều dối trá
Để lòng ta không biết nẻo bến bờ
Có thể mãi vẫn là lưu trữ
Nhưng tôi tin lời em
Sự thật thì không giả dối bao giờ