Hôm nay, ngày 26/4/2020 (4/4/Canh Tý). Là năm thứ 14 ngày nhà thơ Nguyễn Bùi Vợi tạm biệt các bạn văn chương. Chia tay chuyến tầu đời, một mình anh bước xuống ga xép. Lặng lẽ mở cửa bước vào cõi vô thường. Ánh sáng lung linh huyền ảo cong như cầu vồng bẩy sắc. Khẽ tan ra như sương sớm trên vệ cỏ tàn thu. Vấn vít theo nhịp chân anh bước. Khoan thai nhẹ nhàng bồng bềnh như bấc. Trong tiếng gió thoảng có hương trầm man mác. Thấp thoáng trong mây ẩn hiện bóng Quan thế âm Bồ Tát. Trong tay lọ nước Cam lồ và cành liễu ngự trên đám mây rực rỡ ánh hào quang. Có tiếng nói lao xao mơ hồ hư hư thực thực. Phảng phất hương thơm mùi rượu Quỳnh tương. Những bóng người đang dang tay rối rít vẫy gọi. Kìa ai như Nguyên Hồng, Phùng Quán, Nguyễn Tuân, Trần Dần, Lê Đạt. Kìa ai như Thế Lữ, Khái Hưng, Nam Cao, Nguyễn Bính. Kìa ai như Kim Lân, Hữu Loan, Quang Dũng, Phù Thăng... Tất cả ùa ra kéo anh vào rừng trúc. Tiếng sáo quyện tiếng thơ văng vẳng chập chờn. Như gió thoảng. Như mây bay. Bồng bềnh như sương như khói. Thanh sạch tịnh yên đến lạ lùng... Tất cả đều nhẹ nhàng bước đi như lướt. Ồn ã mà vô thanh. Khói trầm của người vợ tảo tần ở cõi trần ai nhắc anh hôm nay là ngày giỗ của anh. Anh hãy mời các bạn văn chương đến cùng anh vui chung chén rượu. Rồi anh đọc bài thơ của em viết tặng anh, ngày em từ phố biền nên đưa tiễn anh về nghĩa trang Quảng Bá. Những hàng cây bạch đàn quanh nghĩa trang hình như cũng cúi đầu mặc niệm: Cho một nhân cách thơ đã trở về trời.
LÒNG NHÂN TỪ VẪN CÒN ĐÂY
(Một nén nhang thơm dâng anh, nhà thơ Nguyễn Bùi Vợi)
Xác về đất - hồn về đâu
Anh nằm trong mộ còn đau hơn mình
Nhọc nhằn trong kiếp phù sinh
Câu thơ khao khát chút tình tự do.
Máu người vắt kiệt cho thơ
Rồi tan vào cõi hư vô một mình
Cúi đầu lạy trước anh linh
Mây đau như khóc, nắng hình như mưa.
Bồi hồi em nhớ ngày xưa
Rượu buồn nhắm với dưa chua dãi dầu
Ngôi cao là bởi mưu sâu
Lòng người hiểm trở biết đâu mà lần.
Chiếu manh cạn chén phù vân
Mây nghiêng mà đất dưới chân chưa bằng (*)
Phật ngồi trong cõi xa xăm
Trần gian nước mắt trăm năm vơi đầy.
Anh nằm nghỉ dưới bóng cây
Thảnh thơi như bác “thợ cầy” ngủ trưa
Em như nghé dở ruộng bừa
Cánh đồng giấy trắng nắng mưa ướt đầm.
Trên đầu đội một chữ Tâm
Anh ơi! Giông bão còn gầm trong thơ
(*) Ý thơ của nhà thơ Nguyễn Bùi Vợi trong bài Uống rượu với bạn
... “Ừ thì thêm chén nữa
Sao mây nghiêng thế này
Uống cho đất băng lại
Dễ gì ta đã say”
Rút trong tập ấm tượng trong tôi. Gồm 59 chân dung văn học NXB Hội Nhà văn 2010
* Tranh gò đồng chân dung Nguyễn Bùi Vợi của Phạm Xuân Trường >>>
0h40’ ngày 27/4/2020