Tìm kiếm
Trang chủ
Về tác giả Trần Nhương
Thơ
Truyện
Tản văn
Văn học nước ngoài
Tin văn và...
Bầu bạn góp cổ phần
Tôi có ý kiến
Viết về Trần Nhương
Cùng vui
Khúc kha khúc khích
Thư giãn video clip
Tư liệu nhà văn
Trần Nhương giới thiệu
Poems
Tài liệu tham khảo
Tranh Trần Nhương
Gallery
Liên kết website
nico-paris.com
vietnamnet
Hội Nhà văn Việt Nam
Văn nghệ Thái Nguyên
Hội Nhà văn HP
Chú Tễu
Dân Trí
Giáo dục Việt Nam
Tiền Phong
Dân Việt
Tuổi trẻ
Thanh niên
Thế giới mới
vnexpress
Lão Khoa
Đông y Trần Ngọc Chấn
Trí thức trẻ
VTC news
Soha
Hội VHNT tại Nga
Văn chương Việt
Mai Văn Phấn
Kim Dung-Kỳ Duyên
viet-studies
TC Văn hóa Nghệ An
Bô xít VN
Trần Kỳ Trung
lucbat.com
Văn nghệ quân đội
Bộ Tư pháp
Thế giới văn hóa
Văn đàn Nguyễn Nguyên Bảy
Lê thiếu Nhơn
Hoàng Tuấn Công
Đất Việt
Ảnh Thái Phiên
Tin nóng
Nhà thơ Văn Công Hùng
Vương Tri Nhàn
Tiin.vn
Hội Mỹ thuật VN
Nguyễn Duy Xuân
Tô Ngọc Thạch
Trần Nhương blog
Phụ nữ HCM
Văn đàn Việt
linh kiện laptop
GS Trần Đình Sử
Đời sông và pháp luật TPHCM
Cao Bồi Già
Nhà văn Triệu Xuân
Hội Mý thuật Hà Nội
Tôn vinh văn hóa đọc
BBC
Ca dao Tục ngữ
Tây Bụi
Vũ Thanh Hoa
Báo Văn nghệ Hội Nhà văn VN
Chúng ta
Cá Sấu Việt Nam
Báo Người cao tuổi
Hội Nhà văn TP HCM
Trần Nhương blog 2
saigon oc
Nhịp cầu Hoàng Sa
Văn học Sài Gòn
Chim Việt cành Nam
Song Hà (boygia)
Chu Mộng Long
Tạp chí nước Đức
Quán chiêu văn
Trần Xuân An
Văn hiến
Việt nam xưa
Trần Hoài Dương
Báo Tia Sáng
Thư viện Thơ
NGUYEN HUUVINH
Đặng Xuân Xuyến blog
Câu lạc bộ Văn chương
TC Người Hà Nội
TC Đáng Nhớ
Văn nghệ Trẻ
SOI
VIÊN NGÔN NGỮ VH PHƯƠNG ĐÔNG
Nhà văn Phạm Việt Long
NGƯỜI ĐÔ THỊ
THƠ VÀ ĐỜI
La Khắc Hoà
VIỆT SU KY
NGUYỄN QUANG LẬP
GIÁNG VÂN
Trang chủ
» Bầu bạn góp cổ phần
ĐẠO LÀM VUA
Đắc Trung
Thứ hai ngày 5 tháng 6 năm 2023 2:07 PM
Đạo của bậc vua sáng là làm sao mọi thần dân đều hết lòng lo toan vì xã tắc.
Nhà vua từ đó mà quyết đoán công việc. Nhờ thế cái khôn ngoan của nhà vua
không bao giờ cạn. Những người hiền trổ hết tài năng của mình. Nhà vua nhân đó
mà sử dụng họ. Nhờ thế tài năng của nhà vua không bao giờ thiếu. Công việc tốt
thì vua được tiếng giỏi, có sai lầm thì bầy tôi chịu. Nhờ thế nhà vua không bao giờ
hết cái danh. Nhà vua không giỏi mà làm thầy những người giỏi. Không khôn
ngoan mà làm chuẩn mực cho sự khôn ngoan.
Muốn được thế nhà vua phải thực lòng khiêm tốn, chân thành cầu thị. Biết bỏ
điều riêng tư. Coi xã tắc làm trọng. Lấy phép công làm chuẩn.
Thì dân sẽ được an, nước sẽ thịnh.
Vua độc tài, coi quyền lực dân trao thuộc sở hữu của mình. Bất chấp pháp luật,
quần thần bị khóa hết mồm, ai nói trái ý là trừng trị, ai bất tuân quyết trả thù bằng
mọi thủ đoạn tàn bạo.
Thì sự sụp đổ tất không tránh khỏi.
Nhà vua rộng lòng nhân ái, biết tôn trọng và nghe can gián sẽ bớt sai lầm.
Thì nước cường, dân phú.
Chu Văn Vương nói:
"Chỉ người nhân nghĩa một lòng vì xã tắc và hết mực thương dân mới có đủ tâm
đức để tiếp thu những lời can gián ngay thẳng".
Lão Tử dạy:
"Vua hiền lấy tâm của dân làm tâm của mình".
Khổng Tử viết:
"Người nắm rường cột xã tắc, cần phải biết tôn trọng cả sự bất bình, phẫn nộ của
người khác đối với mình".
Sách "Luận ngữ" ghi:
"Vua Chu Vũ Vương có lần ngửa mặt kêu: "Nếu mình trẫm gây ra tội thì xin
Trời phạt mình trẫm thôi. Nếu muôn dân gây ra tội cũng xin Trời phạt mình trẫm,
bởi tội của muôn dân là do lỗi từ trẫm"...".
Lịch sử chứng minh bất kể triều đại nào, nếu nhà vua không đặt giang sơn xã
tắc lên trên hết, chỉ lo ngai vàng, dòng họ, vây cánh của mình. Không chọn quân sư
2
giỏi để nghe khuyên những việc nên làm. Không tìm gián quan thẳng thắn cương
trực để can ngăn những điều cần tránh.
Thì không chỉ tự chuốc lấy thất bại, mà quốc gia suy vong tất khó tránh khỏi.
Sách binh thư "Lục thao" của đại mưu lược gia Khương Tử Nha (Trung Quốc)
viết:
"Nhìn đồng ruộng thấy cỏ dại át lúa. Nhìn dân chúng thấy kẻ tà át người ngay.
Nhìn quan lại thấy trên dưới bất hòa, bạo ngược tàn tệ. Nhìn pháp luật thấy đồi bại,
hình phạt rối loạn. Nhìn nhà vua thấy chuyên quyền, độc ác. Đó là dự báo mất
nước vậy".
Trong bối cảnh lịch sử đầy biến động. Đại họa vô cớ có thể giáng xuống bất cứ
lúc nào. Mỗi người đều lo kế để tồn tại. Thường nhắm mắt, im lặng.
Nếu tất cả đều nhắm mắt thì không biết ai mù. Mọi người đều im lặng thì chẳng
rõ ai câm. Xã tắc rất cần những thần dân dũng cảm, mở to mắt để nhìn và cất cao
giọng để nói. Bất chấp cả an nguy tính mạng.
Bởi vậy nhà vua phải biết khuyến khích mọi người mở mắt để nhìn, cất cao
giọng để nói. Còn mình khiêm tốn lắng nghe. Đúng ban thưởng. Sai không trị tội.
Có như thế thì mọi thần dân mới cùng vua lo việc xã tắc.
Con hổ khống chế được con chó, bắt chó phục tùng, là hổ nhờ có nanh nhọn và
vuốt sắc. Nếu hổ bỏ nanh vuốt và trao cho chó, thì ngược lại chó sẽ khống chế hổ.
Nanh vuốt chính là quyền lực.
Không ai ngồi trên ghế quyền lực mãi được. Trước sau cũng phải nghỉ. Làm
nhiều điều bất nhân thất đức khi thất thế không còn quyền lực. Quả báo giáng
xuống thê thảm thì có ân hận cũng đã muộn.
Làm chính trị bằng quyền lực và thủ đoạn chứ không bằng Đạo đức và Văn hóa.
Thì khi hết quyền lực sẽ chẳng khác cái thây ma. Thối rữa bốc mùi nhanh lắm. Dù
còn sống sờ sờ đấy nhưng không khác chết rồi. Mỗi khi xuất hiện là dân tình phỉ
nhổ.
Sống như thế nhục hơn chết.
Cho nên dù đang ở thế thượng phong phải nghĩ ngay đến khi hạ mạt.
Nhà vua chịu tu rèn đức trí, biết làm theo phép công. Lấy phép công thi hành với
bầy tôi. Thì bầy tôi không thể dối trá, kỷ cương xã tắc có tôn ti trên dưới, quân sư
hết lòng khuyên nhủ và gián quan dũng cảm can ngăn.
Biển Thước trị bệnh lấy dao chích vào xương. Bậc thánh nhân cứu nguy cho xã
tắc bằng lời trung chứ không bằng lời nịnh. Chích vào xương thì đau. Nghe lời
trung thì cái tai khó chịu. Người bệnh muốn khỏi phải biết chịu đau. Vua sáng
muốn xã tắc yên ổn, quốc gia hưng thịnh phải biết nghe lời chối tai khó chịu. Bị
3
bệnh không chịu đau thì bỏ mất cái tài của Biển Thước. Nhà vua không chịu nghe
điều chối tai khó chịu thì bỏ mất thánh ý của trung thần.
Một đất nước bên trong không có những chính quan kiên quyết giữ nghiêm pháp
luật. Không có người dám can gián giúp đỡ quân vương sửa chữa lỗi lầm. Trong
khi bên ngoài luôn có hiểm họa thì sự diệt vong là tất yếu.
Quốc gia muốn trở nên hùng cường cần phải có bậc minh vương xứng tầm. Đặt
sự tồn vong và hưng thịnh quốc gia trên hết, lấy "Dân là gốc" (Dân vi bản). Dùng
quyền lực được dân giao để quản lý, điều hành đất nước theo đúng pháp luật.
Không độc tài, tôn trọng lằng nghe quân sư và gián quan. Mọi ứng xử phải đàng
hoàng quang minh chính đại, thần dân tâm phục khẩu phục tin tưởng.
Thì mới quy tụ đoàn kết tạo nên sức mạnh giữ nước và dựng nước.
Trong bang giao với các nước phải vững vàng kiên định trên lập trường vì lợi ích
Quốc gia. Giàu bản lĩnh, khôn ngoan, quyết không chịu hèn, không chịu nhục,
không chịu lệ thuộc bất kỳ hình thức nào.
Lịch sử nước nhà đã có những bậc minh vương: Lý Nam Đế, Lý Thánh Tông,
Trần Nhân Tông, Quang Trung Nguyễn Huệ... Sau này người đứng đầu quốc gia
có Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Đó là những người biết "ĐẠO LÀM VUA”.
ĐẾN BAO GIỜ NƯỚC TA LẠI CÓ ĐƯỢC NHỮNG BẬC MINH VƯƠNG
NHƯ THẾ THÌ THẬT LÀ HỒNG PHÚC.
Các tin khác
ĐÁ CÒN TƯỞNG NHỚ
BÚT NGỮ MỘT THỜI NGƯỜI ĐẸP
BẢO TỒN BẢN SẮC VĂN HÓA
“CHỐN VẮNG” CỦA DƯƠNG THU HƯƠNG
MAC LAN DƯƠNG DUY NGỮ
XIN NHỮNG NGƯỜI CẦM CÂN NẢY MỰC CÔNG LÝ Ở NGHỆ AN ĐỪNG LÀM NHỤC “CHÍNH KHÍ HỒNG LAM”!
NGẪM NGHĨ VỀ 'KẺ SỸ TRƯỚC THỜI CUỘC" CỦA NHÀ VĂN HOÀNG QUỐC HẢI
TỰ DO: Ô-XI CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO !
LƯƠNG CÓ THỂ TĂNG. NHƯNG TƯỚNG KHÔNG THỂ LOẠN.
THANH THẢO, HÁT GIỮA GIÓ MƯA
NGHỆ AN NHƯ THẾ MỚI LÀ NGHỆ AN”!
NHỚ THƯƠNG VĂN LINH
TRÍ TUỆ NHÂN TẠO VÀ MỘT SỐ ỨNG DỤNG TRONG XÉT XỬ TƯ PHÁP
VĂN BÁO NHẬP NHẰNG, ĐỜI VUI VẪN DZẬY !
“HƯƠNG” CỦA TÌNH TỰ DÂN TỘC
E NGẠI AN NINH NĂNG LƯỢNG ĐẤT NƯỚC CÓ THỂ DẦN LỆ THUỘC TRUNG QUỐC
"PHÂN RÃ QUYỀN LỰC” ĐỂ GIẢI BÀI TOÁN NĂNG LƯỢNG QUỐC GIA
KHI NGA BÀN CHUYỆN TẤN CÔNG HẠT NHÂN
THI PHẨM “CHẲNG CÓ GÌ QUAN TRỌNG” CỦA THI SỸ TRẦN NHƯƠNG GIẢN DỊ MÀ SÂU SẮC VÔ CÙNG.
BẰNG CHỨNG VỠ ĐẬP KAKHOVKA
Bài đọc nhiều nhất
ĐÔI NÉT KỂ VỀ MÌNH
CÂU NÓI BUỒN NHÁT TRONG TUẦN
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm: GIỜ CHỈ CÒN CHƯỜNG MẶT RA TRONG THƠ
HUYỀN THOẠI TẮM TIÊN TÂY BẮC
ANH BA SÀM TÁI NGỘ
BẢN TIN CỦA TTX VIỆT NAM
TRẦN NHƯƠNG.COM
10TRUYỆN NGẮN CỰC NGẮN CỰC HAY
CÁ THÁNG TƯ
NHÂN THỂ DỮ TÂM KINH (人体与心泾)