Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

NGỌC TUYẾT VỚI CHUỖI GIẢI THƯỞNG THƠ

Trương Nam Chi giới thiệu
Thứ bẩy ngày 14 tháng 1 năm 2012 5:33 PM
Những ngày cuối năm 2011 này những tin vui liên tục đến với nữ sĩ Ngọc Tuyết (Hội viên HNV Thành phố Hồ Chí Minh), Mở đầu cho chuỗi giải thưởng “liên hoàn” này là giải tư trong cuộc thi thơ lục bát “Ngàn năm hồn Việt, Tân Mão – 2011” do Website Lucbat.com phối hợp với báo Người cao tuổi phát động với bài thơ ”Đi tìm” mang bút danh Nguyễn Lê Tiên Sa; tiếp theo chị đã được tặng thưởng của Tạp chí Sông Hương cho chùm thơ xuất sắc nhất trong năm và đã “về đích” khép lại năm 2011 với thành tích đồng Giải Nhì cuộc thi thơ Lục bát của Tạp chí Văn nghệ Quân đội (không có Giải Nhất), đó là bộ sưu tập giải thưởng trong năm và là niềm mong ước của bất cứ một người làm thơ nào. Do điều kiện công tác bận rộn chị không có dịp ra Huế cũng như Hà Nội để tham gia dự lễ trao giải phát thưởng, tuy vậy chị đã rất vui khi chia sẻ thông tin này với chúng tôi.

Ngọc Tuyết đến với thơ từ rất sớm, tập thơ đầu tay của chị được xuất bản từ năm 2005 với tên “giọt đầy giọt vơi” (NXB tổng hợp TP.HCM), từ đó đến nay chị đã đều đặn liên tục cho ra đời thêm 4 tập thơ nữa : “Lá trở” (NXB Thanh niên- 2006), “Sang mùa”(NXB Thanh niên – 2007), “Nháp” (NXB Thanh niên- 2009) và “Mót” (NXB Hội nhà văn- 2011)

Thơ của Ngọc Tuyết gai góc mà sâu sắc, dưới ngòi bút của chị những con chữ được sắp đặt trình diễn rất tự nhiên và luôn đem đến cho người đọc sự thích thú được cùng chị khám phá những điều mới lạ độc đáo; Đọc thơ Ngọc tuyết, ta thấy những mảnh đời bất hạnh, nghèo khó xung quanh ta được chị bóc tách một cách cẩn trọng và khéo léo qua những vần thơ đồng cảm bao dung; Ngọc Tuyết luôn miệt mài trên hành trình sáng tạo để tìm ra con đường đi cho riêng mình và chị đã thành công…

Ngoài đời Ngọc Tuyết là một phụ nữ bé nhỏ nhưng rất nhanh nhẹn, hoạt bát. Chị luôn dành cho bạn bè những nụ cười thân thiện và duyên dáng, với bạn thơ chị luôn nhiệt tình và khi cần thì góp ý giúp đỡ một cách chân tình và rất có trách nhiệm, đó cũng là tính cách rất đáng yêu của người phự nữ được sinh ra trên quê hương Đà Nẵng, nơi có bãi biển được tạp chí Forbes bình chọn là một trong sáu bãi biển quyến rũ nhất hành tinh với những resort 5 sao cực đẹp và đặc biết là khu du lịch nghỉ dưỡng Bà Nà - Suối mơ sở hữu tuyến cáp treo một dây dài nhất thế giới mà hàng năm vẫn thu hút một lượng lớn khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới đổ về. Đó cũng là niềm tự hào của chị cũng như những người dân của Thành phố Đà Nẵng thân yêu.
Với bút lực sẵn có cùng với sự sáng tạo, cộng với lòng đam mê của mình, hy vọng Ngọc Tuyết sẽ gặt hái được nhiều thành công hơn nữa trên bước đường thơ ca của chị.

Sau đây, xin giới thiệu với bạn đọc 2 bài thơ lục bát trong nhiều bài thơ đã được đoạt giải của Nhà thơ Ngọc Tuyết: Bài Đi tìm đoạt giải tư cuộc thi thơ Lục bát mang tên “Ngàn năm hồn Việt- Tân mão 2011” với bút danh Nguyễn Lê Tiên Sa và bài Em về trong chùm thơ đồng Giải Nhì cuộc thi thơ Tạp chí Văn nghệ Quân đội.
 
ĐI TÌM
 
Đi tìm cái mất hôm qua
bỗng dưng được cái xót xa của ngày
tìm trong tàn tích nhiễm đầy…
màu cam cư trú bóng nhầy bao năm
mẹ ngồi khâu dưới trăng rằm
vẫn đau đáu vá vết bầm thủng xưa
đi tìm nhân phẩm lưa thưa
ghép thành chiếc áo phủ vừa bóng ai
niềm tin đối thoại ngày mai
nhẹ nhàng từng bước về bày cuộc vui
nới dây chỉ buộc của đời
diều khua mỏi cánh giữa trời xanh trong
ngày lau khô giọt long đong
ém cho kín mạch chứa dòng bi ai
đêm nghe cha kể chuyện hài…
có người trèo tuốt lên mây vá trời
vội tìm trong trí nhớ rời
hình như có kẻ xé trời vá trăng
lỡ mai thân trượt địa đàng
lợi danh đã ráo theo trăng về trời.
 
EM VỀ
 
Bom rơi rát mặt quê hương
đất cam tâm thở vết thương nõn nà
bao nguồn sông chắt phù sa
người theo tổ quốc nhuộm da màu cờ
Trường Sơn neo võng
mẹ chờ…
tượng đài mặc niệm
nấm mồ em, anh
em nương dáng núi chẳng lành
hỏi người kết khúc quân hành yên chưa
lộng chiều vòng khói nhang thưa
em buông hồn mỏng theo mưa lặng tìm
Đêm qua gió cũng lặng im
cơn mê hạt bụi… về tìm yêu thương
xác thân đội nắng bên đường
lâm chung một thuở mười phương khẩn cầu
cho em về buổi ban đầu
có thời con gái bắt cầu nhân duyên
chiến trường nghẽn lối trầu têm
khăn tang gió buộc mình em với rừng
Đêm qua đất cũng lừng khừng
cuộc đua khốc liệt miết từng thớ đau
mặc ai vô tội trước, sau
mặc ai định kiến nát nhàu tư duy
chiến tranh đâu có xét – suy
nhân gian lạ lẫm hiểm nguy đã từng
đêm qua mặt đất úp lưng
ngôi nhà lật ngửa mắt trừng trừng cay
em mơ về dưới bóng ngày
đội khăn trắng đứng vẫy tay tự hào
Đêm nay bụng đất cồn cào
hồn em bỏng rát núp vào bóng quê
đêm nay từ đất em về…
 
N.T
 
Thành phố Hồ Chí Minh, tháng 1/2012
TRƯƠNG NAM CHI