Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

CHÙM THƠ HUỲNH THÚY KIỀU

Hoàng Thúy Kiều
Thứ bẩy ngày 19 tháng 3 năm 2011 6:29 PM
 
Đường bay của những cánh chim
 mang thông điệp hòa bình
      
Cánh chim mang thông điệp hòa bình vút vào không trung bằng những đường bay vô tận, bỏ lại đồng lúa gối đầu lên xanh bìa rừng gọi nước. Đàn cua tám cẳng hai càng bò dọc bò ngang qua mớ rau mọc hoang ở khu vườn tạp hình như lâu rồi chưa có người nào chịu quay về dọn cỏ
Bồ câu khóc mái ngói âm dương không được trùng tu vừa bị đổ sập sau bản tin dự báo thời tiết có gió giật trên cấp tám của thời sự VTV lúc 19 giờ - nơi bồ câu bố mẹ gù nhau suốt mùa giao phối để sinh ra nhiều, thật nhiều những bồ câu con mang lớn hơn khát vọng hòa bình cho thế giới
Con chó đá có linh hồn bỗng dưng cụp đuôi im bặt tiếng gâu gâu khi thiên tai ghé thăm bất ngờ không hẹn trước
Giấc mơ tựa vầng trăng khuyết lúc chưa rằm
 
Mượn đôi mắt trẻ thơ để nhìn cuộc sống trong veo qua từng mùa cổ tích. Những bồ câu non chưa một lần được phóng sinh có thể bị hội chứng hoảng loạn sau quá nhiều tai nạn máy bay như con người mắc chứng trầm cảm trong nhịp quay điên cuồng của đời sôi động
Giấc mơ vẽ những cánh chim bay thẳng lên thiên đường không nên tin là điều có thật
Mọi suy nghĩ về thế giới bắt đầu đảo ngược. Tìm đáp án của một phương trình nhiều căn bậc. Ẩn số x, y, z… vẫn còn đang xếp dàn mặt trận…
 
Lại bắt đầu đường bay mới
Những cánh chim luôn mang thông điệp hòa bình
Giấc mơ
Dù khoảng cách quá xa mới đến gần sự thật
 
Tin nhắn, đêm hoang và bầy ngựa
     
tin nhắn gấp gấp lao đi lúc chưa kịp liệt kê hết vô chừng ý tưởng
( sợ anh buồn khi em chậm reply )
ngày dỗi hờn đẫm hương hoa hoàng hậu nũng giêng hai gọi nhớ
đêm dài như khoảng cách chúng mình xa
kéo tấm màn che giáo điều bị phủ kín trước hôm qua
dự định bắt đầu giẫm chân lên nhau chạy vội
cả vườn xuân và mùa cỏ
mơn man xanh
tuốt màu nắng
lá gió vàng sắc rỗng
vùng rêu tàn
mau thức dậy mới vùng rêu
bỗng một ngày em nhận ra từng đợt dư chấn nhớ chuyển động
trăng suông giẫy giụa
phát tiết nỗi buồn
vỡ triệu tế bào cảm xúc
thả những tin nhắn không định hướng lên bầu trời
như bầy ngựa không dây cương
đêm hoang
thời gian ngưng chảy

đi tìm dấu cỏ
 
thế giới bó hẹp trong chiếc giày bỏ bên vệ đường
ngày xưa đi tìm dấu cỏ
bờ đê chắn ngang dòng mặn ngọt
nước mắt tràn như thủy triều dâng

nắng hoang dã đựng trời xanh quẫy gió
đêm trên cành rằm non rơi xuống vỡ ấu thơ
hoàng hôn núp chiều gọi về hương cổ tích
nhuốm giấc mơ vàng ngôi sao bơi dạo giữa vòm mây
loay hoay đi tìm dấu cỏ
bất ngờ giác quan mở cửa thu về sự giàu có bên ngoài
ý nghĩ giản đơn của ngày bắt đầu tập sự
khoảng cách trở lại cánh đồng dần xa

gặm loang lổ bầu trời để thấy mình rộng lớn
dấu cỏ ngày xưa khó tìm hơn lông ngỗng
buồng phổi ô nhiễm khói bụi đốt rừng & khí thải kẹt xe
hít thở sự trong lành. Biết tìm đâu ra dấu cỏ ?
 

Buổi chiều thưa gió

Dẫn dụ buổi chiều
Treo ngược thời gian lên vách
Tuổi hai mươi vỡ giọng cười giòn
Đừng chết đuối bên đường cây hoa cải
Nửa luống trổ ngồng nửa luống vàng rọi mùa sau

Bẻ hạt gió đốt hoàng hôn xám khói
Soi gương ngày thềm lá rụng bả trăng non
Ta chới với xin đời độ lượng
Con ve sầu chớm hạ đợi băng tan

Từng sợi gió mỏi mòn từng sợi gió
Buổi chiều thưa
Ám ảnh câu thơ trúc trắc không vần
Nuôi ký ức
Buồn về qua bậu cửa
Nêm vào cô đơn mùi âm thanh của những bộn bề

Đừng thả sóng trên đồi hoa thiếu nữ
Vườn hoang say tắm nắng nghẹn lời
Mơ loang dấu môi mềm thơm hương cỏ
Rỗng buổi chiều mặc sức gió cài then
 

Tùy hứng đèo Ngang

giấc mơ dịch chuyển ra khỏi đồng bằng châu thổ
tựa bài tản văn ngoạn cảnh đèo Ngang
chân đèo
bông sim tím, mây cũng xòe váy tím
núi biếc chiều, lưng áo tơi cũng biếc
tóc em thơm anh khẽ gọi gió về
Hoành Sơn mùa vẫn mùa đội gió vò mưa tưới núi
đau đáu nhìn tít tắp biển khơi
đã mấy trăm năm
tiều phu cong dáng cõng nắng xuống chân đồi
nửa đèo hương nắng ngọt như đong mật
nửa đèo bụi mưa lăn lăn nhòe sóng mắt
hoàng hôn xuống
mình dìu nhau về cửa Nhượng
tay khẽ khàng em lùa gió làm duyên
mơ đèo Ngang cũng như trăm quê miền
mùi gió mặn như mồ hôi lăn bầu ngực đá
núi sẫm thơm như áo bà thô mộc
giọng ru hời níu mãi bước cháu con

giấc mơ cùng đưa mình về đèo Ngang
phanh ngực mỏng hướng ra phía biển
trong một chiều gió tím
tùy hứng
lưng đèo chỉ có chúng mình thôi …