 (bắt chước thể Hịch)
(Trích) 1 Con dân nước Việt Biết mình đang ở đâu trong thế giới Sông ngắn hơn Amazôn Núi thấp hơn Êvơrét Việt Nam Tay làm hàm nhai Thạo cày cuốc, chăn tằm và chài lưới Sức không đủ bao trùm mấy cõi Chí không xa mong dẫn dắt loài người Chỉ cốt ấm ba tháng hè, no ba ngày tết Tuần chay nào cũng có nước mắt Bán anh em xa mua láng giềng gần Thương người như thể thương thân Việt Nam Chín bỏ làm mười Cười như thở cả buồn vui hờn giận...
2 Con dân nước Việt Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh Giặc vừa tan đã nhấm nháp chiến công Há miệng chờ sung Say ngất ngưởng mơ rừng vàng biển bạc Vua sướng đằng vua, quan sướng đằng quan Bán tước mua danh Mở quốc khố lấy tiền đi đánh bạc Đóng cửa biển, cấm giao thương xứ khác Ngồi trong xó khen nhau trích cú tầm chương Mặc trăm họ đói rét, lầm than, oan khuất Cha già mẹ héo, vợ góa con côi Tiếng khóc than tận hang cùng ngõ hẻm Kẻ sỹ bịt mắt bưng tai Hết chầu chực thềm rồng chờ ban lộc Lại véo von ca ngợi thủa vàng son Quanh cút rượu bỗng dưng mau nước mắt Khóc người cũ muôn năm Khóc cho cả những giấc mộng anh hùng đã chết Bậc thức giả dã tràng xe cát Bao nhiêu Thất trảm sớ bị bỏ quên Bao nhiêu Thiên hạ đại thế luận bị giễu cợt Bên hồ Gươm không còn ai bàn chuyện vua Lê...
3 Con dân nước Việt Biết nhà dột từ nóc Dù những ông vua hiền minh đã bỏ ngai vàng Lên núi cao tìm Phật Không cứu nổi những vương triều tụt dốc Thời thế rối ren, vua mới lại đăng quang Béo cò khi đục nước Mềm nắn rắn buông Trước Nam sau Bắc Muốn lấy phải cho Thời thế đổi thay Bụng dạ thiên triều chẳng khác Sai bầy sứ nghênh ngang Đi giữa Thăng Long Coi triều đình như cỏ Mắt cú vọ hau háu ngắm mồi ngon Rồi hùng hùng hổ hổ Quân xâm lược tràn sang Nhân danh thiên mệnh Nhân danh diệt tà, phò chính Nhân danh dạy văn hiến cho ngoại man Chụp mũ quốc vương lên những đầu Chiêu Thống Nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn Vùi con đỏ dưới hầm tai vạ Đất tổ tiên lại quay về quận huyện Mồ cha ông vó ngựa giặc giày tan Tháp Báo Thiên bị cưa đổ máu còn loang Lũ thái thú ngồi đếm ngọc trai, sừng voi và tê giác Đồ cống nạp sũng máu người, mồ hôi, nỗi hổ nhục tổ tiên Lá cờ rũ như tay người hấp hối...
4 Con dân nước Việt Biết ghét giặc như nhà nông ghét cỏ Biết hào kiệt thời nào cũng có Biết một cây làm chẳng lên non Biết chụm lại thành hòn núi lớn Biết thuận vợ thuận chồng biển Đông tát cạn Biết hổ dữ cũng sợ bầy trâu Biết lấy chí nhân thay cường bạo Biết nhân nghĩa cốt ở yên dân Biết Nước thắng Lửa Biết lấy yếu thắng mạnh Biết lấy đoản binh vượt qua trường trận Biết dẹp những bất hòa nghi kị Biết mở cửa hoàng cung đón bô lão trả lời vua Đánh hay hòa? Bản hùng ca Diên Hồng rực lửa Cọc Bạch Đằng đã sừng sững trồi lên! Máu cháy sôi trong hốc mắt những hồn oan Giục người sống cầm gươm đi chiến đấu Và những Đống Đa, Vạn Kiếp, Chi Lăng... Những trận đánh để đời Đánh một trận sạch không kình ngạc Đánh hai trận tan tác chim muông Đánh cho biết nước Nam anh hùng, có chủ Trăng Như Nguyệt chớp lòe hùng khí Bản Tuyên Ngôn Độc Lập đầu tiên Nam quốc sơn hà Dựng thế trận Diên Hồng hùng vĩ Xã tắc hai phen lao ngựa đá Non sông muôn thủa vững âu vàng! 5 Con dân nước Việt Biết thế kỷ hai mươi giông bão Biết nhà thơ gọi đúng bệnh mà đau Dân hăm ba triệu ai người lớn Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con Liệu chuyện nghìn xưa có lặp lại mai sau Nước đến chân mới nhảy...
Chú thích: Những chữ in nghiêng trích câu, chữ của các anh hùng, danh nhân, thi sĩ Việt, mượn lời hoặc ý của tục ngữ, thành ngữ dân gian...
|