Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

CHÙM THƠ VUI CỦA NHÀ THƠ XUÂN ĐAM

Xuân Đam
Thứ hai ngày 6 tháng 7 năm 2015 1:46 PM



 


Ở Thái Bình Xuân Đam nổi tiếng về tài thơ và đặc biệt về thơ lục bát - cả thơ vui viết ở thể lục bát cũng là một "thi sản" đáng giá của ông. 
Nay Xuân Đam đang lâm trọng bệnh, sự sống chắc chỉ còn tính bằng ngày, bằng tuần. Bạn bè đang lo biên soạn và in Tuyển tập thơ - văn Xuân Đam.

Qua trang TRANNHUONG.COM, xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc chùm thơ vui, trong có bài vừa sáng tác nhân cảm hứng về Đại Hội Nhà văn Việt Nam lần thứ 9 sắp diễn ra, của nhà thơ Xuân Đam.

TRƯỚC THỀM ĐẠI HỘI

Trước thềm đại hội văn nghê

Biết bao nhiêu chuyện khen chê bình nghì

Ông thì tự kỷ ám thì

Ông thì chính trị chỉ vì chính em!

Ông thì hạnh kiểm hơi kem

Suốt ngày chai rượu nắm nem quán xà.

Viết bài cá độ bóng đa

Có ông họa hổ hóa ra con chò

Ông thì đánh trống khua mo

Đại gia văn nghệ đi mò phong bi…

Ông thì đạo mạo anh chi

Trước mặt nói tốt, sau thì nói xâu

Tăng lương còn muốn nhiều lâu

Văn chương nước mắt cá sâu thường tình.

Còn bao cây bút chân chinh

Bắt cóc bỏ đĩa, mở bình uống rươu

Nhân tài nước Việt không thiêu

Cũng nên sáng suốt bầu nhiều thường vu

Xin đừng bình mới rượu cu

Tâm hồn hãy nở những nu hoa đời

Văn chương nào phải trục lơi

Vườn trần đừng để thằng cười nghịch thơ.



HỎI CHUYỆN PHONG BÌ

Hỏi tên: Chủng tộc phong bì

Hỏi quê: Ta với nước gì gần nhau

Hỏi tuổi: Rằng buồn từ lâu

Hỏi nghề: Thư báo, về sau Thư tiền

Đồng Ơ, đồng Tệ, đồng Yên

Nói chung là hội chứng nghiền Đô la

Chuyển trường, khám bệnh, thanh tra

Đấu thầu, kiện tụng, làm nhà, đi thi…

Đầu tiên là cái phong bì

Cái gì cũng phải cái gì…mới xong!

Lối này huyết mạch khai thông

Quan bà nhận giúp quan ông đều nghiền

- Mi làm pháp luật quên nghiêm

Bôi nhọ gương chữ thanh liêm công đường

Làm suy vong vị cương thường

Phong bì há miệng dương dương: Cười khì!

THOÁT NGHÈO

Tôi viết một chuyện buồn cười

Vợ tôi lĩnh nhuận…60 ngàn đồng

Bởi tôi nói khoác như rồng

Bảo "sáu triệu đồng", cả phố đều khen

Rằng cô ấy thật có duyên

Lấy được nhà báo kiếm tiền như chơi!

Nào ngờ lãnh đạo đến nơi

Trao cho quyết định: vợ tôi "thoát nghèo!"?

Bảo hiểm trợ cấp phăng teo

Ba mươi Tết có thơ treo trong nhà

Tôi bèn rao giảng: vợ à

Tinh thần tư tưởng mới là đầu tiên

Bao năm giặc giã liên miên

Bọn anh đã biết tiến lên ào ào…

Con cò đỗ cọc cầu ao

Một anh nói khoác khổ bao nhiêu người!



NHẬT KÝ

Sáng nay em bảo lau nhà

Tình ta nhẵn thín như là gạch men

Đom đóm lấy đít làm đèn

Người ta cúp điện mình quen ngủ mò

"Thằng Bờm có cái quạt mo"

Thấy mình hoàn cảnh nó cho không mình

Em là bác sỹ thần kinh

Để anh điên dại vì tình sao đương

Rủ nhau viếng mộ Tú Xương

Ông rằng: Mày trượt yêu thương còn nhiều!

Chiều ra ngủ trọ xóm liều

Mọi người kính nể tình yêu anh già

Chết đi đừng biến thành ma

Biến thành chai rượu để mà lan man…


CHẾT Ở LÀNG

Qúy ông là một đại gia

Qua Mỹ, đến Nhật, sang Nga, ghé Tầu

Về tới nước đã từ lâu

Vàng đô rủng rỉnh, nhà lầu nguy nga

Hiểu hay chưa hiểu - Làng ta,

Bùn lầy nước đọng gọi là quê hương

Chồn chân gạc đất tứ phương

Hơi tàn ông lại về nương đất làng!

Mấy tập ông "cúng" Thần hoàng

Dù sống hay chết… rõ ràng còn thiêng

Dân làng kẻ cuốc người khiêng

Vai mòn khố rách, xóm giềng có nhau

Đưa ông về với đất sâu

Luân hồi tưởng ngắn ngờ đâu cũng dài!