Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

Hãy cứu lấy các em gái, các bé gái!

Nga Minh
Thứ tư ngày 14 tháng 8 năm 2013 5:14 AM


Hiện nay nạn mại dâm và nạn hiếp dâm đang rung những hồi chuông cảnh báo. Cho dù ta có nêu nguyên nhân do cơ chế thị trường, do bão giá, do khủng hoảng kinh tế tác động, do đạo đức xuống cấp…Song ta không thể phủ nhận một điều đáng sợ là, các em bé gái đang bị đe dọa cuộc sống bình yên. Các bậc phụ huynh lo lắng cho điều an nguy của bé gái và những người đàn bà. Khi nhỏ, mới 4,5 tuổi bé đã bị hiếp dâm, già hơn 60 cũng bị hiếp dâm, sợ bị phát hiện, các hung thủ giết người rất man rợ để phi tang.

 Nạn mãi dâm và mại dâm len lỏi vào các ngóc ngách, từ đô thị sầm uất đến vùng nông thôn vốn được coi là thanh bình, là nơi lưu giữ thuần phong mỹ tục, rồi đến cả những vùng hoang vu như vùng đào vàng, khai mỏ. Thành phần bán dâm không chỉ phụ nữ đã trưởng thành có hoàn cảnh khó khăn mà lan sang cả những trẻ vị thành viên, lan sang cả tầng lớp sinh viên, học sinh, rồi cả những cô chân dài, có hoàn cảnh sung túc, đầy đủ… Người mua dâm đủ loại, từ kẻ bình dân đến người có chức, có quyền.
Theo con số thống kê gần đây nhất, chỉ có 10% gái bán dâm vì nghèo khó. Đa số người bán dâm là do lười nhác và thích hưởng thụ, bán dâm để có tiền tiêu xài. Theo điều tra thì 52,2% gái mại dâm có hoàn cảnh kinh tế trung bình, 2,4% khá giả, 27,6% đi bán dâm do bạn bè rủ rê, 63,9% bị lôi kéo, chỉ có 6% bị lừa hoặc cưỡng bức. Có cô gái bán dâm khi bị bắt đã nói: “Ở nhà mỗi lần xin 5-10 ngàn đi chơi Game mà ông bà già cứ cằn nhằn nên em mới đi làm kiếm tiền chơi, khỏi bị cằn nhằn nhức đầu”. Có cô lớn tuổi, khi hỏi cô nói:  “ Chị không bỏ nghề đâu, vì nghề này vừa sướng lại vừa có tiền”. Người mẫu Hồng Hà, đi bán dâm là: “ Để mua được nhà lầu, xe hơi”.
Có khoảng 10,3% gái bán dâm có trình độ đại học, cao đẳng…Gái mại dâm có học và ngày càng sành điệu, tinh vi hành nghề. Thu nhập của họ qua bán dâm  đủ để trang trải cho học hành và ăn chơi, đua đòi.
Như vậy là, quan niệm mại dâm do “nạn nhân của số phận, vì hoàn cảnh mới bán dâm” không còn phù hợp nữa.
Còn người mua dâm thì, dù chưa có điều tra cụ thể để có những con số biết nói, nhưng theo dư luận của dân, và cụ thể là những vụ đã xét xử của tòa án các cấp về việc mua dâm và cưỡng bức phụ nữ đã cho thấy tệ nạn liên quan đến tình dục, liên quan đến người có chức, có quyền ngày càng lan rộng.
 Điều đáng lo hiện nay là các em bé gái và những cô gái con nhà lành, họ đang bị đe dọa bởi tệ nạn đáng sợ trên. Làm cách gì để cứu họ.
Thuốc chữa nằm ở những nhà làm luật.
Chúng ta tham khảo vài nét về luật pháp các nước tiên tiến nhất để hiểu họ quản lý ra sao về những vấn đề này:
Pháp luật và nghề mại dâm trên thế giới
 
Có rất nhiều khác biệt về luật pháp đối với người mua bán dâm trên thế giới.
Hiện nay trên thế giới vẫn còn nhiều khác biệt giữa các quốc gia về "nghề lâu đời nhất thế giới" này. BBC Tiếng Việt giới thiệu một phần bài của Irene Ogrodnik của tờ Global News and The Canadian Press và điểm thêm về chủ đề này ở một số nước trên thế giới.
Việt Nam
Mại dâm là bất hợp pháp và người bán dâm từng bị đưa vào trại khi bị bắt nhưng nay sẽ chỉ bị đóng phạt hành chính, theo Luật xử lý vi phạm hành chính được Quốc hội Việt Nam thông qua.
Luật mới sẽ không áp dụng biện pháp giáo dục tại xã, phường, thị trấn và đưa vào cơ sở chữa bệnh đối với người bán dâm. Thay vào đó, họ sẽ chỉ bị xử phạt hành chính.
Ủy ban Thường vụ Quốc hội Việt Nam kết luận hành vi bán dâm chưa đến mức phải áp dụng biện pháp hạn chế quyền tự do mà chỉ cần phạt tiền như với người mua dâm.
Trung Quốc
 
Mặc dù mại dâm là bất hợp pháp nhưng con số người bán dâm tại TQ ước tính cao nhất thế giới
Luật Trung Quốc rất rõ ràng: mại dâm là bất hợp pháp thế nhưng có lẽ chưa có đất nước nào nhiều người bán dâm như tại đây. Một phúc trình mới đây của tổ chức Giám sát nhân quyền (Human Rights Watch - HRW) đã nói tới những khó khăn mà người bán dâm phải chịu.
Tại Trung Quốc, thường xuyên có các hoạt động truy quét để ngăn chặn mại dâm nhưng trong bối cảnh đan xen của hoạt động này với các trao đổi làm ăn thì các chính sách hầu như không có hiệu quả. Theo tờ South China Morning Post trích thuật, Liên Hiệp Quốc tin rằng khoảng 4 - 6 triệu phụ nữ trưởng thành Trung Quốc có liên quan tới mại dâm, và một số ước tính còn đưa ra con số lên tới 10 triệu người.
Ấn Độ
Tại Ấn Độ, mại dâm là hợp pháp, nhưng những hoạt động liên quan tới mại dâm như mồi chài bắt khách ở nơi công cộng hay tạt xe vào vỉa hè để đón người bán dâm, hoặc làm chủ hay điều hành nhà chứa, làm ma cô đều là phạm tội.
Canada
Trao đổi tình dục tuy không bị coi là bất hợp pháp tại Canada, nhưng mọi hoạt động đi kèm với mua bán dâm thì bị coi là phạm tội. Hồi tháng Ba năm 2012, Tòa phúc thẩm Ontario bỏ đoạn cấm nhà chứa nhưng giữ quy định cấm liên hệ với mục đích mại dâm và như vậy cũng có nghĩa mại dâm đứng đường là bất hợp pháp.
Ngoài ra có hành vi tình dục ở nơi công cộng hay công khai dàn xếp mua bán dâm cũng là có tội. Ma cô, bảo kê hay buộc ai phải bán dâm là bất hợp pháp tại Canada.
Hoa kỳ
Mua bán dâm là bất hợp pháp tại Mỹ, trừ ở Nevada - nơi nhà chứa được cấp giấy phép ở một số khu vực trong bang này. Theo phần lớn các điều luật thì mua bán dâm hay tham gia vào mua bán dâm đều bị coi là có hành vi phạm tội. Luật của Mỹ trừng phạt việc thỏa mãn, trao đổi hay quảng bá mua bán dâm bằng hình thức phạt hay án tù khá nặng.
Buôn bán, tuyển dụng và vận chuyển người bằng vũ lực hoặc bằng cách lừa dối, xúi giục hay lấy tiền mà người bán dâm kiếm được, hay chứa chấp và bắt nạt người bán dâm đều là bất hợp pháp tại Mỹ.
Anh Quốc
Tương tự như luật tại Canada, tự thân việc bán dâm thì không phải là bất hợp pháp tại Anh, nhưng hoạt động liên quan tới mại dâm lại là bất hợp pháp.
Như làm gái/trai gọi hay là người bán dâm độc lập thì không phải là tội nhưng khuyến khích và kiểm soát mại dâm để hưởng lợi thì lại là bất hợp pháp tại Anh.
Buôn người, làm nghề ma cô, bảo kê và điều hành nhà chứa hay mời chài tình dục trên đường phố đều là các tội hình sự.
Hà Lan
 
Hà Lan là một trong những nước hợp pháp hóa mại dâm từ rất sớm
Hà Lan hợp pháp hóa mại dâm từ giữa những năm 1800 nhưng phải tới những năm 1980 thì hành nghề mại dâm mới được công nhận là một nghề hợp pháp.
Các quy định cấm nhà chứa và ma cô được xóa bỏ hồi tháng Mười năm 2000 và nay ngành này hoạt động thể theo luật lao động. Người bán dâm đăng ký như người lao động. Các hội đồng thành phố chịu trách nhiệm cấp giấy phép và tiến hành thanh tra nhằm bảo đảm điều kiện làm việc đúng tiêu chuẩn chất lượng.
Mặc dù thuê dụng người bán dâm đủ tuổi và đồng thuận làm việc là hợp pháp, mọi hình thức bóc lột trong lĩnh vực này bao gồm buôn bán và cưỡng bức mại dâm đều là phạm tội theo Luật hình sự của Hà Lan.
Đức
Mại dâm là hợp pháp và có luật lệ quy định tại Đức. Nhà chứa là các cơ sở kinh doanh có đăng ký. Nếu bán bia rượu và thức ăn thì phải có giấy phép thích hợp mặc dù chính nhà chứa lại không cần có giấy phép để mở cửa.
Người bán dâm trả thuế thu nhập và họ tính cả tiền thuế Trị giá gia tăng (VAT) vào dịch vụ của mình.
Mexico
Mặc dù Mexico không hình sự hóa mại dâm, nhưng hầu hết các tiểu bang đều có luật lệ quy định cho nghề này, đòi hỏi người bán dâm phải đăng ký và ít nhất phải 18 tuổi trở lên.
Nhiều thành phố đòi hỏi người bán dâm phải kiểm tra sức khỏe thường xuyên và mang thẻ y tế theo người để chứng minh về sức khỏe của mình. Tuy nhiên làm nghề ma cô và chủ nhà chứa là bất hợp pháp, cũng như buôn người hành nghề mại dâm và mại dâm vị thành niên lan tràn trên khắp cả nước.
Argentina
Hành động mua bán dâm là hợp pháp tại Argentina, nhưng nước này hình sự hóa những hành vi có tổ chức như nhà chứa hay ma cô, bảo kê.
Là đất nước có tổ chức của người bán dâm lớn nhất thế giới, Hiệp hội Phụ nữ bán dâm Argentina (the Association of Women Prostitutes of Argentina - AMMAR), luật Argentine cho phép các tỉnh thành được phép bắt người bán dâm nếu có hành vi phản cảm hay bê bối tại nơi công cộng.
 Như vậy là, ta có thể hiểu được , nước nào cũng có chế tài riêng để quản lý vấn đề này. Họ cũng không coi việc hợp pháp hóa vấn đề ngoại dâm là ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục. Đơn giản là dùng luật pháp để quản lý tốt hơn, nhất là bảo vệ được những bé gái vị thành niên khỏi sa vào mại dâm ở tuổi dưới 18.

Vấn đề mại dâm nếu được nhìn nhận một cách thấu đáo, có cách giải quyết triệt để có thể giảm được nạn hiếp dâm đang có nguy cơ bùng phát ở Việt Nam.
 Thực tế cuộc sống cho thấy, sở dĩ có nạn mại dâm( bán dâm) vì có nạn mãi dâm
( mua dâm). Thành phần mua dâm đa dạng, người mua có thể là người có nhu cầu tình dục mà  vợ không đáp ứng được, hoặc là người góa bụa, hoặc là người cô đơn không lấy vợ, hoặc người bệnh tật, hoặc có sở thích ăn chơi trác táng…Nhu cầu tình dục, như các nhà y học đã nói, là một nhu cầu của con người, giống như ăn, thở, sống. Nếu không được đáp ứng, con người sống không bình thường, thậm chí còn điên loạn. Vì vậy, những người tỉnh táo, có điều kiện đã tìm được cách thỏa mãn. Có người chọn cách “ ăn bánh trả tiền” ( đến với khách làng chơi), không ngoại tình để khỏi ảnh hưởng đến gia đình, khi người vợ không đáp ứng được nhu cầu của họ về tình dục.
Gần đây có những vụ án hiếp dâm, thủ phạm có người trên70 tuổi, khi ông ta không có tiền, hoặc sợ đi mua dâm mang tai tiếng. Nạn nhân bị hiếp dâm phần lớn là những đứa trẻ ngây thơ, thậm chí là họ hàng với thủ phạm. Có trường hợp thủ phạm sợ bị phát giác đã giết chết nạn nhân một cách dã man.
Nhiều loại người đến với mại dâm. Vì chưa có số liệu điều tra cụ thể nên hiện tại ta chưa nêu rõ được các thành phần tham gia vào việc mua dâm.

Nhiều nước đã quản lý mại dâm bằng luật pháp, coi mại dâm là một nghề, thậm chí, có cô gái làm nghề này khoảng 2,3 năm thì giải nghệ và tiếp tục sống đàng hoàng như những công dân khác, họ không bị kỳ thị. Nhờ quản lý tốt nhân sự, có khám sức khỏe thường xuyên cho những người hành nghề này mà các bệnh lan truyền theo con đường tình dục  được kiểm soát. Họ không có quan niệm hành nghề mại dâm là làm tổn hại đến thuần phong mỹ tục, họ chỉ coi nghề này như các nghề kiếm sống khác. Đã là một nghề thì phải được quản lý theo luật. Khi phải đăng ký hành nghề mại dâm đã là điều đáng phải suy nghĩ của những người đàn bà “ bán trôn nuôi miệng”, không đăng ký mà hành nghề thì sẽ bị luật pháp trừng trị thẳng tay, vì thế khi hành nghề mại dâm phải đăng ký, cơ quan chức năng kiểm soát và có thể  hạn chế được người làm nghề này, bởi vì khi họ phải phơi mặt ra để đăng ký hành nghề một cách công khai thì có nhiều phụ nữ ngại ngần hơn là làm trong bóng tối.
Ở Việt Nam, thời kỳ mại dâm được xem như hợp pháp năm 1953. Tại Sài Gòn, những nơi sinh viên sĩ quan đi chơi đêm bị hạn chế, họ chỉ được đi taxi không được đi xe oto bus, không được đến những nơi có treo bảng “ interdit militare”( cấm quân nhân), có nơi quân nhân được vào đúng luật là BMC( Bordel militiare controoler) ở đường Galiene- nay là Trần Hưng Đạo. Khi đi qua cổng có bốt gác, vào trong là hàng chục dãy nhà ngang dọc, đèn đuốc sáng choang, các cô gái bày hàng đứng trước cửa, mặc đủ kiểu nhưng không cần lõa lồ quá vì vào đây là khách có nhu cầu, không cần phải cạnh tranh. Những nơi khách bình dân vào như Bình Khang, vườn Lài…Người vào có bị khám sơ qua xem có bệnh tật gì không. Ngay chơi cờ bạc cũng được hợp pháp hóa như Đại thế giới (Casino grand monde). Thời loạn lạc vẫn phát triển. Từ 1960 nạn mại dâm giảm hẳn vì kinh tế Sài Gòn khá hơn.

 Có thể trước đây truyền thông chưa phát triển nên tin tức về lĩnh vực mại dâm, hiếp dâm chưa được lan nhanh và nhiều tin như bây giờ. Nhưng có một điều ai cũng biết là hai tệ nạn này tăng đến mức báo động đáng lo ngại. Phải làm gì để hạn chế và kiểm soát được?
 Người dân trông mong vào những biện pháp có hiệu quả của nhà nước, của những nhà tư vấn giúp nhà nước giải quyết vấn nạn trên. Bởi đã đến lúc tính mạng và danh dự của những người đàn bà, của những em bé trai và gái bị xâm phạm thân thể, bị giết hại dã man lên tiếng, cần được bảo vệ và che chở, bằng luật pháp chứ không phải là những cuộc tranh luận không đi đến hồi kết như hiện nay./.