Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

BẦU BẠN NHỚ VÕ THANH AN

TN. Trần Vũ Long, Nguyễn Trọng Tạo, Đoàn Xuân Hòa
Thứ hai ngày 4 tháng 9 năm 2017 2:51 PM

 

Trần Nhương phác họa chân dung nhà thơ Võ Thanh An khi biết tin anh tạ thế



Trần Vũ Long

(Con trai nhà thơ Võ Thanh An)

TA THUỘC VỀ ĐÂU?...

(Với bố những ngày tháng cuối)

Rồi một ngày

ta thuộc về đâu?

khi ngọn đèn vụt tắt

li rượu suông chẳng thể cứu rỗi được rồi

Treo mình trên thời gian

nhận phần cay đắng

mùa chết

trên mi

sám hối nghẹn lời

Như chiếc thuyền không bờ không bến

lặng lờ con nước buồm trôi

tự hỏi mình

ta thuộc về đâu?

Rồi một ngày căn phòng lặng ngắt

sông vẫn trôi

hoa vẫn nở trước thềm

chỉ còn ta

ta thuộc…

về…

đâu?

Nguyễn Trọng Tạo

NGƯỜI CHẮT MÁU LÀM MỰC VIẾT THÀNH THƠ

(Vĩnh biệt nhà thơ Võ Thanh An)

Đổi họ tên mình, lấy tên quê

Quê cách mạng

Quê thanh bình

Quê xô viết

Anh chắt máu làm mực

Viết thành thơ.

Thần Nông dưới mắt anh chẳng cày cuốc bao giờ

Thằng Bờm dưới mắt anh là người yêu vạn tuổi

Anh nợ bồ đề

Cửa từ bi gió thổi

Nợ hoa Yên Chi đau một mối tình

Sấp ngửa bàn tay đen trắng cũng tay mình

Với nhẫn nhục không bao giờ chịu nổi

“Lời nói – đọi máu”

Ghét hay yêu chỉ nói một lời thôi.

Bệnh ung thư đau đớn vẫn nở cười

Cười vì bạn vì con mà quên mình đau đớn

Anh là thế

Giữa cuộc đời đùa giỡn

Vẫn nghiêm trang như đá trước cuộc đời.

Và hôm nay tượng đá vỡ tan rồi

Đá thành bụi

Bụi nhập vào cát bụi

Giữa xa xanh

Giữa trời bão nổi

Những câu thơ hiển hiện Võ Thanh An.

Hà Nội, 3.9.2017

Đoàn Xuân Hòa

LỜI TỪ BẾN RỘ

(Nhớ anh Võ Thanh An)

Mùa nước sóc dòng Lam cuộn chảy

Ngày Võ Liệt ướp hương cau tháng Bảy

Thơm lựng chiều Thanh Chương

Thơm ngát chè xanh Nghệ An trong lời mời đon đả

Ngược đò chiều lên Rộ

Thương người tên hóa thành quê

Võ Thanh An, “ngái ngôi chi mà anh nỏ về…”

Nhạc sỹ họ Phan ôm đàn hát nấc.

Bến đò cũ vẫn bấy nhiêu bậc dốc

Dẫu qua sông giờ đã có cầu

Vẫn lũ trẻ cò hương trên vạt cỏ

Như cu Vinh* ngày bé chửa xa đâu.

Hàng xóm nhà mình vẫn nguyên nét quê

Chủ nhân mới nhuộm chín chiều sắc áo

Nhớ dáng mẹ một thời tần tảo

Quả ngọt cuối mùa** chưa trảy để phần con.

Mảnh vườn xưa nhà cũ không còn

Ai như mẹ vẫn ngồi bên bậu cửa

Ngóng chờ anh khi mặt trời tắt lửa

Bóng người về ràng rạc thức trong mơ.

Cây đàn dây rung lên tiếng gọi đò

Trăng viên mãn treo trên đầu rú Nguộc

Người bơi thuyền dọc hai bờ nước

Lặng tiễn người nhẹ gánh sang ngang.

03/9/2017