Tranh Trần Nhương
BÀI VIẾT MỚI
  Lê Thọ Bình
 Có thể là hình vẽ ngẫu hứng về văn bản cho biết 'LẬT SỬ! บ PHẢN ĐỐI! T'
Trong các cuộc tranh luận gần đây về lịch sử, chiến tranh hay các nhân vật gây tranh cãi, có một hiện tượng nổi bật: một vài tướng lĩnh về hưu, như Trung tướng Nguyễn Thanh Tuấn chẳng hạn, thường quy kết những ý kiến khác mình là “lật sử”, “phản động”, “diễn biến hoà bình”. Nhưng điều đáng lo hơn lại nằm ở chỗ khác: một bộ phận người trẻ, thậm chí nhà báo trẻ có học hành đàng hoàng, không chỉ hưởng ứng theo mà còn cực đoan hơn cả “thần tượng” của mình. Họ phản ứng như thể chỉ có họ mới biết yêu nước, còn ai đặt câu hỏi khác biệt đều là nguy cơ.
 
 Tại sao có hiện tượng quy kết này?
Với một số tướng lĩnh từng trải qua chiến tranh, lịch sử không chỉ là trang sách mà là ký ức xương máu. Khi thấy ai đó phân tích lại một sự kiện hoặc đặt lại một vấn đề, họ dễ nhìn đó như hành vi “đụng chạm” đến thiêng liêng. Chính tâm lý “bảo vệ bằng mọi giá” khiến họ có khuynh hướng dùng từ nặng nề, đôi khi vượt ra ngoài phạm vi học thuật.
Cách phản ứng này tuy có thể hiểu được về mặt tâm lý, nhưng lại không phù hợp với tinh thần đối thoại khoa học, nơi mọi quan điểm cần được kiểm chứng bằng chứng cứ, không phải bằng danh vị hay cảm xúc.
Xem tiếp

 

 
Nhà thơ, Nhiếp ảnh gia Vũ Thành Chung sinh năm 1947, Tiến sỹ Luật, tốt nghiệp tại Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội, Matxcơva, LB Nga

- Quê: Xã Lập Lễ huyện Thủy Nguyên thành phố Hải Phòng, nay là phường Nam Triệu thành phố Hải Phòng

- Thường trú tại 19 phố Đông Tác, Kim Liên, Đống Đa, nay là phường Kim Liên thành phố Hà Nội. Ông đã tạ thế hồi 18 giờ 20 ngày 2-12-2025, hưởng thọ 79 tuổi.

 

- Được tặng thưởng: Huân chương Kháng chiến hạng 3

- Nguyên Cán bộ Trung ương Đoàn

- Vào hội Nhà văn: 06/01/2006

- Đã xuất bản 9 tập thơ, trường ca và 2 tập ảnh

Xem tiếp
Lê Thọ Bình
 Tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp Phan Châu Trinh - Thế giới Văn học
 




Năm nay là năm kỷ niệm 100 năm ngày mất chí sĩ Phan Châu Trinh, chúng ta nhìn lại một nhân vật mà càng lùi xa thời gian, tầm vóc tư tưởng của ông càng trở nên… hiện đại một cách lạ lùng.

Ở đầu thế kỷ XX, khi đất nước chìm trong bóng tối thực dân và mô hình phong kiến đã mục rã, Phan Châu Trinh không chọn con đường bạo động, cũng không tin vào sự can thiệp từ bên ngoài.

Ông chủ trương thay đổi tận gốc bằng một triết lý giản dị mà táo bạo: khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh. Nghĩa là muốn đổi thay vận nước, phải bắt đầu từ con người, từ nhận thức, phẩm giá, tinh thần tự lực, rồi mới đến đời sống kinh tế – xã hội.

Điều kỳ lạ là tư tưởng ấy không hề cũ đi sau một thế kỷ. Ngược lại, nó soi chiếu chính xác những thách thức của Việt Nam trong hành trình phát triển hôm nay. Trong thời đại mà trí thức, đổi mới sáng tạo và cạnh tranh toàn cầu quyết định sức mạnh quốc gia, Phan Châu Trinh dường như đang nói với thế hệ hiện tại rằng: không một quốc gia nào có thể cất cánh nếu người dân không được khai mở tri thức, không có thói quen tư duy độc lập và không được trao cơ hội thực sự để phát triển năng lực của mình.

Xem tiếp


Quốc ToảnCó thể là hình ảnh về hồ, chạng vạng và văn bản

 
 Tản văn
 

“Quê nhà tôi ơi…” - mỗi lần câu hát ấy cất lên là tim tôi như thắt lại. Lạ lắm. Không biết từ lúc nào ca khúc “Quê nhà” của Nhạc sĩ Trần Tiến đã trở thành một phần máu thịt, găm vào trong ký ức tôi như mùi rơm rạ, như tiếng gà trưa hay một cái chạm nhẹ của gió bên lũy tre làng. Mỗi lần nghe là một lần thấy mình không còn đứng nơi phố xá nữa, mà đã về lại đâu đó nơi cuối một con ngõ nhỏ, có khói chiều, có dòng sông Đà xanh trong, có bóng mẹ liêu xiêu trong gió buốt mùa đông...

Với tôi, quê hương là Xứ Đoài xa vắng, là những câu ca da diết của nhạc sĩ Trần Tiến cứ lặp đi lặp lại trong tâm khảm mỗi khi hoàng hôn buông xuống. Lời ca "Quê nhà tôi ơi…" không chỉ là giai điệu mà còn là một dòng chảy tự sự, một khúc tâm tình mà mỗi nốt nhạc, mỗi ca từ đều như chạm đến những góc khuất sâu thẳm nhất của trái tim.

Tôi sinh ra ở xứ Đoài. Một vùng đất linh thiêng nhuốm màu cổ tích, với những cây bồ đề tỏa bóng bên ngôi chùa làng, với những mái đình rêu phong soi bóng xuống hồ sen. Tôi xa quê bước chân vào thành phố, chỉ thấy tiếng xe cộ ồn ã và những nỗi lo toan hiện lên từng khuôn mặt. Ngày lại ngày, năm qua năm tôi mang theo nỗi niềm xứ Đoài da diết mỗi khi mở ô cửa nhỏ nhìn về phía tây, chỉ thấy những ánh sao trời thao thức trong đêm.

Để rồi, trong cái đêm khuya vắng ấy, tình cờ tôi nghe ca khúc “Quê nhà”. Ca từ và giai điệu như tiếng gọi từ sâu thẳm. Lạ thay, lời ca ấy thật giản dị mộc mạc, mà sao mỗi khi cất lên là một mảnh hồn quê, một lát cắt của kỷ niệm lại hiện về, khiến người xa quê cứ rưng rưng như thể nghe lại giọng mẹ thưở nào.

Xem tiếp

Nhà thơ Nguyễn Duy

 Có thể là hình ảnh về trẻ em

 

 
 
 
 
 
(Từ SG thi sỹ Nguyễn Duy vừa gửi ra)

Xin thắp nén tâm nhang thành kính

khấn hương hồn bách tính bơ vơ

Cầu mau qua cảnh vật vờ

Kịp sang bến giác vượt bờ sông mê

Nhanh chóng tụ hội về đất Phật

Siêu thoát miền cực lạc thảnh thơi

Phiêu diêu thanh thản cõi trời

Vĩnh hằng buông bỏ cõi người bi thương

Cần phác lại vài đường để nhớ

Những đại ngàn cổ thụ dần bay

"Rừng ơi ta đã về đây"

Bừng bừng khi thế đôi tay phá rừng

Xem tiếp

Nhà văn Trần Thanh CảnhCó thể là hình ảnh về văn bản cho biết 'ENTHUC ÊN wW. www.kenthuc.net.vn kie nthuc.n'

Là chuyện đời của hai người đàn bà cùng họ tên, cùng chồng. Một người quê vùng Kinh Bắc. Một người sinh sống ở kinh thành, về ở, rồi chết cũng chôn nơi đây.

Họ đều có tên là Trịnh Thị Ngọc Trúc. Trong Đại Việt Sử Ký toàn thư còn ghi đầy đủ. Chồng họ là ông vua Lê Thần Tông đời Lê Trung Hưng. Ông vua này trị vì nước ta từ những năm 1619 - 1662. Giữa họ chỉ có điều khác nhau là một bà được phong hoàng hậu, còn một bà thì không.

Bà Trịnh Thị Ngọc Trúc hoàng hậu là cháu ngoại của tiên chúa Nguyễn Hoàng, con gái thứ của chúa Trịnh Tráng. Bà được gả cho Lê Thần Tông khi đã ba mươi sáu tuổi, qua một đời chồng, có một con gái riêng. Và hơn nhà vua đến mười hai tuổi! Có lẽ do uy của cha bà mà Lê Thần Tông phải cưới. Thế mới biết thời Vua Lê - Chúa Trịnh, ngôi vua không bằng cái tượng gỗ. Một cuộc hôn nhân hoàng gia mang đậm màu sắc chính trị như vậy thì khó lòng có thể mang lại hạnh phúc cho người trong cuộc, nhất là với phụ nữ. Hoàng hậu Trịnh Thị Ngọc Trúc không có con với Lê Thần Tông, sau một thời gian thì bà rời cung, về ở hẳn tại chùa Ninh Phúc Tự - nay là chùa Bút Tháp, Đình Tổ, Thuận Thành, Bắc Ninh.

Xem tiếp


** Bài của tờ Blick/ Switzerland.Có thể là hình ảnh về Phòng Bầu dục


Vào hôm qua, thứ Bảy, người ta biết rằng các đại diện của Ukraine, Mỹ và các nước châu Âu đang hỗ trợ cho Ukraine sẽ gặp nhau tại Geneve ngay vào Chủ nhật - HÔM NAY (23/11).

Cuộc gặp là cần thiết vì CÁC NƯỚC CHÂU ÂU KHÔNG ĐỒNG Ý với toàn bộ 28 điểm trong kế hoạch hòa bình của Trump.

Theo lời nhiều quan chức chính phủ, các bên đã thống nhất về nhiều thay đổi. Tuy nhiên, quyết định cuối cùng về việc có chấp nhận các sửa đổi hay không vẫn phải do nguyên thủ các nước đưa ra. Đối với châu Âu, đặc biệt quan trọng là vấn đề phân chia tài sản Nga bị đóng băng, nhượng bộ lãnh thổ và việc dỡ bỏ các biện pháp trừng phạt chống Nga.

Đàm phán hòa bình tại Geneve - Ngoại trưởng Mỹ Rubio nói về các thay đổi.

Đây là nội dung của kế hoạch hiện tại sau vòng đàm phán tại Geneve:

1. Giữ nguyên: Khẳng định chủ quyền của Ukraine.

2. Giữ nguyên: Ký một hiệp ước không xâm lược giữa Nga, Ukraine và châu Âu.

3. BỊ XÓA BỎ: Nga cam kết không tấn công các nước láng giềng. Đồng thời NATO sẽ không mở rộng thêm. (Điểm này bị loại.)

Xem tiếp
Lê Ngọc Tú
 TIN BUỒN :ĐẠI TÁ-NHÀ VĂN DƯƠNG DUY NGỮ TẠ THẾ - trang tin tức

(Viết cho ngày sang cát Nhà văn Dương Duy Ngữ)

Trong đời sống văn học Việt Nam hiện đại, có những cây bút lặng lẽ nhưng bền bỉ, cần mẫn như một loài thảo mộc trổ hoa trong bóng râm. Họ không ồn ào thị phi, không tranh biện trên các diễn đàn, nhưng từng tác phẩm, từng trang viết của họ đều thấm đẫm một vẻ đẹp nhân hậu, lặng lẽ nâng đỡ tâm hồn bạn đọc.
Đại tá, nhà văn Dương Duy Ngữ là một người như thế.

Từ pháo thủ bộ đội phòng không năm xưa tới nhà văn, biên tập viên kỳ cựu của Nhà xuất bản Quân đội nhân dân, rồi được Nhà nước trao giải thưởng Văn học Nghệ thuật cao quý, ông không bao giờ từ bỏ lý tưởng: đi tìm vẻ đẹp trong tâm hồn người Việt, ngay cả trong thời khắc khốc liệt nhất của chiến tranh hay những nhọc nhằn của đời thường.

Xem tiếp
Bạn đọc khắp nơi trên thế giới truy cập vào trannhuong.com
Profile Visitor Map - Click to view visits
Click vào đây để xem chi tiết (Hình ảnh 5 phút cập nhật lại 1 lần)