Trang chủ » Bầu bạn góp cổ phần

THẤY NGƯỜI HÀ NỘI MÀ...KINH

Đoàn Đình Sáng.
Chủ nhật ngày 30 tháng 8 năm 2009 9:12 PM

Cách đây không lâu, tôi ngồi ngoài chờ người nhà vào UBND quận Tây Hồ xin giấy tờ, đã chứng kiến vài cảnh tượng, xin được thuật lại như sau:
Cảnh thứ nhất: Thấy hai người đàn ông đi xe máy từ quán ăn uống Minh Nguyệt ra. Hai người đỗ xịch xe dưới lòng đường chỗ điểm dừng xe buýt ( cạnh đó còn có cột điện thoại thẻ) đối diện cổng UBND quận, rồi bước lên vỉa hè, kéo vội khoá quần, chĩa vào tường bao chùa Tảo Sách…đái. Hai người đều ăn mặc sang trọng. Một người một tay chống nạnh, tay kia rút điện thoại ra nghe. Có lẽ họ uống nhiều bia nên đái lâu và bia chưa tiêu hết. Bọt và nước chảy thành dòng từ thân tường, tràn đưới đế giầy, qua vỉa hè rộng khoảng 3 mét rồi đọng thành vũng ở rệ đường. May cho họ lúc đó xe buýt chưa đến và không ai ra gọi điện.
Cảnh thứ hai: Một ông người nhỏ nhắn, nhanh nhẹn, mặc com lê đen, từ trong UBND quận đi ra. Phía sau là một thanh niên to cao, da trắng trẻo, cầm chiếc ô đen che cho ông đi trước, mặc dù trời không nắng, không mưa. Hai người đi đến chiếc xe con màu đen bóng loáng đỗ gần cổng. Ông này tạt vào vỉa hè và… đái vào hàng rào sắt của UBND quận, cách chỗ vọng gác khoảng 5 mét. Người thanh niên vẫn cầm ô loay hoay bên cạnh để che đầu cho ông. Xong xuôi họ mới vào xe rồi lao vút đi.
Cảnh thứ ba: Tầm hơn bốn giờ chiều, một người đàn ông ăn mặc bảnh bao dừng xe máy cách cô quét rác tầm bẩy, tám mét rồi cất tiếng hỏi: “Này! Rác ơi!...Đường Nguyễn Hoàng Tôn đâu???”. Cô quét rác dừng tay, ngước lên. Ông này lại hỏi lần nữa như thế. Cô quét rác đập đập cái chổi tre vào đám rác: “Kìa rác! Chỉ đường cho ông bạn đi!”. Ông ta nghe thấy vậy rồ ga phóng thẳng về phía công viên nước Hồ Tây mà không biết đường Nguyễn Hoàng Tôn rẽ ngay tay trái trước UBND quận.
Thấy cô quét rác cho ông kia một bài học khá hay, nên tôi hỏi thêm người bán nước về cô ấy thì được biết: Cô ấy là Nguyễn Thị Lan, nhà ở Xuân La, có trách nhiệm cao với công việc, sống rất tình cảm. Có lần nhân ngày lễ, cô ấy được giao việc nhổ hết cỏ trên triền đất trước hàng rào UBND quận. Sợ không làm kịp thời gian quy định nên cô ấy bỏ tiền túi ra thuê hai mẹ con người bên Đông Anh sang Hà Nội kiếm việc làm, làm đỡ. Trong lúc hai mẹ con lúi húi nhổ cỏ thì kẻ trộm lấy chiếc xe đạp của họ phóng đi mất. Hai mẹ con khóc lóc kêu trời, vì chiếc xe tuy cũ nhưng là phương tiện đi làm không thể thiếu được. Cô ấy động viên an ủi hai mẹ con và nói cho chiếc xe đạp cũ của mình. Trước khi cho, cô ấy còn mang xe ra hiệu thay vào đôi bàn đạp mới để hai mẹ con đi cho yên tâm. Hai mẹ con người làm thuê chỉ còn biết cảm ơn lòng tốt của cô ấy.
Gần đến 1000 năm Thăng Long rồi. Mong rằng Hà Nội ngày càng có nhiều người như cô Nguyễn Thị Lan, và càng ít đi những người như mấy đấng mày râu kể trên để bộ mặt Thủ Đô thêm tươi đẹp.
 
30/8/2008.
Đoàn Đình Sáng.