Tìm kiếm
Trang chủ
Về tác giả Trần Nhương
Thơ
Truyện
Tản văn
Văn học nước ngoài
Tin văn và...
Bầu bạn góp cổ phần
Tôi có ý kiến
Viết về Trần Nhương
Cùng vui
Khúc kha khúc khích
Thư giãn video clip
Tư liệu nhà văn
Trần Nhương giới thiệu
Poems
Tài liệu tham khảo
Tranh Trần Nhương
Gallery
Liên kết website
nico-paris.com
vietnamnet
Hội Nhà văn Việt Nam
Văn nghệ Thái Nguyên
Hội Nhà văn HP
Chú Tễu
Dân Trí
Giáo dục Việt Nam
Tiền Phong
Dân Việt
Tuổi trẻ
Thanh niên
Thế giới mới
vnexpress
Lão Khoa
Đông y Trần Ngọc Chấn
Trí thức trẻ
VTC news
Soha
Hội VHNT tại Nga
Văn chương Việt
Mai Văn Phấn
Kim Dung-Kỳ Duyên
viet-studies
TC Văn hóa Nghệ An
Bô xít VN
Trần Kỳ Trung
lucbat.com
Văn nghệ quân đội
Bộ Tư pháp
Thế giới văn hóa
Văn đàn Nguyễn Nguyên Bảy
Lê thiếu Nhơn
Hoàng Tuấn Công
Đất Việt
Ảnh Thái Phiên
Tin nóng
Nhà thơ Văn Công Hùng
Vương Tri Nhàn
Tiin.vn
Hội Mỹ thuật VN
Nguyễn Duy Xuân
Tô Ngọc Thạch
Trần Nhương blog
Phụ nữ HCM
Văn đàn Việt
linh kiện laptop
GS Trần Đình Sử
Đời sông và pháp luật TPHCM
Cao Bồi Già
Nhà văn Triệu Xuân
Hội Mý thuật Hà Nội
Tôn vinh văn hóa đọc
BBC
Ca dao Tục ngữ
Tây Bụi
Vũ Thanh Hoa
Báo Văn nghệ Hội Nhà văn VN
Chúng ta
Cá Sấu Việt Nam
Báo Người cao tuổi
Hội Nhà văn TP HCM
Trần Nhương blog 2
saigon oc
Nhịp cầu Hoàng Sa
Văn học Sài Gòn
Chim Việt cành Nam
Song Hà (boygia)
Chu Mộng Long
Tạp chí nước Đức
Quán chiêu văn
Trần Xuân An
Văn hiến
Việt nam xưa
Trần Hoài Dương
Báo Tia Sáng
Thư viện Thơ
NGUYEN HUUVINH
Đặng Xuân Xuyến blog
Câu lạc bộ Văn chương
TC Người Hà Nội
TC Đáng Nhớ
Văn nghệ Trẻ
SOI
VIÊN NGÔN NGỮ VH PHƯƠNG ĐÔNG
THƠ VÀ ĐỜI
La Khắc Hoà
Trang chủ
» Bầu bạn góp cổ phần
LẠY TRỜI CHO NƯỚC TA NGHÈO
Đỗ Đức
Thứ bẩy ngày 20 tháng 6 năm 2009 10:34 PM
Một người bạn Buốc- ki-na pha- sô nói với tôi: đất nước chúng tôi không có dầu lửa, nhưng vì như th
ế mà dân nước tôi hanh phúc. Sự yên bình với chúng tôi quí hơn tiền bạc. Các anh nhìn Irắc đấy nhiều dầu để làm gì, khi mà đất nước anh bé nhỏ, dân tộc anh hiền hậu, anh sẽ bị cướp.
Từ triết luận ấy tôi bỗng bật ra ước ao: giá mà chúng ta không có mỏ bô xít Tây nguyên trữ lượng khai thác trăm năm chưa hết, giá dưới lòng biển Hoàng Sa, trường Sa không có dự báo trữ lượng cả ngàn tỉ tấn dầu thì đâu đến nỗi làm cho lòng người cả nước bất an. Quốc hội họp đâu phải nóng lên bởi các câu chất vấn khiến các bộ trưởng trả lời có lúc trở nên hàm hồ vì không nắm được việc phải nói liều. Không dầu lửa, không bôxit thì khỏi phải lo giải thích việc đồng thuận hay không đồng thuận. Tôi thấy nhiều gia đình khi thiếu thốn lại hạnh phúc vì biết dựa vào nhau, nhưng khi có tiền rồi thì tan tác vì những ham hố riêng tư. Bởi vậy có người trong chiến tranh là anh hùng giết giặc, nhưng về thời bình lại thành anh hùng ăn cắp. Vì thế ở ta quan nghèo, quan thanh liêm cực hiếm. Hiếm như kim cương.
Câu nói khoe của chẳng dựa trên sự khảo sát nào trên diễn đàn bỗng chợt làm tôi vụt nhớ lại ngày mới thống nhất đất nước, có anh cán bộ bảo rằng trữ lượng dầu mỏ của nước Mỹ so với ta giống như cái tem dán trên đít con voi. Lúc ấy tôi tin điều đó nhưng đó là thứ niềm tin mù quáng. Đến bây giờ thì mọi việc lại chẻ hoe: trữ lượng dầu mấy mỏ Bạch Hổ gì đấy khai thác mới có mấy năm,nay đang cạn dần. Té ra những thư thông tin nghị trường, (và đôi khi dính cả vào báo chí) nhiều khi có giá trị bông phèng không kém chuyên tiếu lâm. Có thể nói đây là loại tiếu lâm mới trong thời kì phát triển của chúng ta: Tiếu lâm nghị trường.
Thực ra những chuyện trên chẳng mới mẻ gì. Một bạn bảo tôi anh hay đụng vào vấn đề nhạy cảm. Nhạy cảm gì đâu, nó chỉ nhạy cảm với kẻ tham lam ác bá chứ đó luôn là câu chuyện thật với muôn dân.
Năm 1982 tôi biết có một vị đại biểu hội đồng nhân dân thành phố đã từ chối khi được cấp chiếc xe đạp để đi lại họp hành đỡ mất thời gian chờ tàu điện. Nhưng hết nhiệm kì, chị được xếp vào làm ngành thuế vụ, và rất nhanh sau đó trở nên giàu có, xây nhà dựng cửa và sống khác trước đến một trời một vực. Người ta có thể một lần từ chối chiếc xe đạp, nhưng không thể từ chối nhiều lần tiền kề sát miệng mà lại dễ cầm do vị trí làm việc đem lại. Việc làm đó mất dần kỉ cương, dần dà họ quên mình đang là gì của dân mà chỉ nghĩ đến cái lợi của mình. Thế cho nên một người nghiên cứu văn hóa dân gian bảo: chuyện cô Tấm hiền lành cần được xem lại. Hiền lành mà lại cái việc làm ác độc hơn cả Cám, biết làm mắm con Cám để gửi đến mẹ nó. Đó là cái ngu được thức tỉnh sẽ ác hơn cái ác.
Lạy trời cho nước ta nghèo để những thế lực tham lam ngoại biên đừng nhòm ngó, để cho mọi người gần nhau vun vén cuộc sống, để lòng người không bị li tán. Mà cũng nói thế thôi, chắc đâu ta đã có gì, có khi chỉ chết vì vạ miệng. Cho nên mới có chuyện tên cướp giết người xong lục túi chỉ có mấy ngàn bọ. Thế mà cũng mất một mạng người!18/6/2009
Các tin khác
CỐ THỦ TƯỚNG VÕ VĂN KIỆT VỚI BÁO CHÍ: ĐÔI ĐIỀU TÔI BIẾT
CHẤT LƯỢNG CHẤT VẤN VÀ TRẢ LỜI TẠI DIỄN ĐÀN QUỐC HỘI...
QUỐC THỂ KHÔNG CÒN LÀ CHUYỆN "TRÀ DƯ TỬU HẬU"
TƯỚNG GIÁP VÀ XÃ HỘI DÂN SỰ
NGƯỜI BAY ĐỖ HOÀNG
ĐỢI GÌ ?
CẢM THÔNG
ĐỪNG NHÌN RÔNG NHƯ "CHIM CHUỘT"
NGUYÊN CHỦ TỊCH QUỐC HỘI NGUYỄN VĂN AN: QUYÊN QUYẾT ĐỊNH LÀ QUYỀN TỐI HẬU CỦA NGƯỜI LÀM CHỦ
GIẤC MƠ CỦA CÁNH BUỒM
CHUYỆN BANG GIAO GIỮA NƯỚC VỆ NƯỚC TẦN VÀ NƯỚC OMA ...
NHÀ BÁO
NÀ HANG NĂM ẤY
BỆNH GIẢ DỐI ĐANG TRỞ THÀNH QUỐC NHỤC
TRẢ LỜI THIÊN PHONG PHẠM VĂN TUẤN
TRUYỆN MINI CỦA VÕ TẤN
BÊN SÔNG TRÀ KHẤN CAO BÁ QUÁT
CƯỜI..!
CHÙM THƠ CỦA MẠNH TẤN
KHÔNG ĐỀ
Bài đọc nhiều nhất
ĐÔI NÉT KỂ VỀ MÌNH
CÂU NÓI BUỒN NHÁT TRONG TUẦN
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm: GIỜ CHỈ CÒN CHƯỜNG MẶT RA TRONG THƠ
HUYỀN THOẠI TẮM TIÊN TÂY BẮC
ANH BA SÀM TÁI NGỘ
BẢN TIN CỦA TTX VIỆT NAM
TRẦN NHƯƠNG.COM
10TRUYỆN NGẮN CỰC NGẮN CỰC HAY
CÁ THÁNG TƯ
NHÂN THỂ DỮ TÂM KINH (人体与心泾)